Rồi ta ta nói yêu yêu
Tình ta như núi rộng nhiều như mây
Ta yêu tất cả trần ai
Tình ta còn mãi rộng dài bao la
Ta yêu tất cả người ta
Sống trong một kiếp phôi pha chóng tàn
Rồi ta nằm đó mơ màng
Phải chi người sống đến ngàn năm sau
Thời gian thắm thoát qua mau
Trăm năm như giấc chiêm bao chóng tàn !
Ta đi khắp cả trần gian
Có ai sống mãi đến ngàn năm đâu ?
Thế nên ta khóc ta sầu
Khóc vì đời lắm thương đau phủ phàng
Rồi mưa cứ mãi ngập tràn
Nước dâng bảo lụt tóc tang ngập trời !
Ta thương ơi ! Kiếp con người !
Rơi rơi nước mắt kiếp đời trần gian
Mai sau về cõi Phật Đàng
Rang tu thành Phật cứu an muôn loài
Đời người như chiếc lá phai
Lá mùa thu đó rụng hoài ai ơi !
Thương cho đời khóc cho người
Ta còn khóc mãi kiếp đời nhân gian !
Đêm nay nhìn lá thu tàn
Lá còn bay mãi lá vàng rơi rơi...
Thương người thương lắm người ơi
Thương đời thương một kiếp người không lâu !
Kiếp nhân sinh một kiếp sầu
Ta như chiếc lá bên cầu tang thương
Nước gieo chi cảnh đoạn trường
Nước còn lên mãi tai ương ngập trời !
Nước à ơi ! Nước à ơi !
Rút mau đi nhé cho đời hết đau ! (17/10/2016)
(Bài nầy sáng tác trong lúc chạy xe trong lúc đi ăn cơm
chiều hôm nay được 4 câu rồi lên mạng viết tiếp cho
hết ý bài thơ, bất cứ không gian nào thời gian nào mình
cũng sáng tác được mà, có lần mình rảnh viết một loạt
liên tục trên 10 bài thơ và viết trực tiếp trên mang không
cần soạn trước trên giấy các Fans mình ạ !)
chiều hôm nay được 4 câu rồi lên mạng viết tiếp cho
hết ý bài thơ, bất cứ không gian nào thời gian nào mình
cũng sáng tác được mà, có lần mình rảnh viết một loạt
liên tục trên 10 bài thơ và viết trực tiếp trên mang không
cần soạn trước trên giấy các Fans mình ạ !)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét