Em là Nừ Thần Tình Ái !
Em là đấy thần tình yêu muôn thuở
Nàng là trăng ta mãi mãi yêu trăng
Mơ trong mơ nghìn vạn giấc mơ vàng
Ta luôn thấy em là Nữ Thần Tình Ái
Ôi tình yêu em sẽ là mãi mãi
Dù là trăng hay em đó là hoa
Tình yêu ơi như mây nước bao la
Hay khói tỏa ngàn xa trời vạn dặm !
Ta yêu em một tình yêu đằm thắm
Như một ngàn một đêm lẻ thần tiên
Hương tình yêu thơm bát ngát vô biên
Như cỏ nội mây ngàn trời xa tít
Hởi người yêu ! Sợi dây tình vấn vít
Cho hồn ta trói chặt quyện vào nhau
Cho tim ta lòng ngây ngất tràn trào
Như suối đổ dòng thơ thao bất tuyệt
Để hồn ta như dòng sông chảy miết
Từ thiên thu muôn kiếp triệu nghìn năm
Trong rừng cây muôn chim hót véo von
Ra biển cả sóng xô mòn biển động
Ôi tình yêu mi chính là sức sống
Của muôn loài muôn thú lá cùng hoa
Để sau cùng trên hết đến người ta
Và cao nhất bởi loài người chúa tể
Thơ là thế tình yêu là thế thế
Muôn ngàn năm tình ái ngự trần gian
Người biết chăng có những đêm trăng vàng
Rất hạnh phúc mơ màng bên ai đó....
Tình là thế thiên thu ngàn vạn thuở
Bởi loài người say đắm mãi bên nhau...
Để đắm say cùng hai trái hoa đào
Rồi quấn quít bên nhau thành bất tử....!(22 tuổi)
Nàng là trăng ta mãi mãi yêu trăng
Mơ trong mơ nghìn vạn giấc mơ vàng
Ta luôn thấy em là Nữ Thần Tình Ái
Ôi tình yêu em sẽ là mãi mãi
Dù là trăng hay em đó là hoa
Tình yêu ơi như mây nước bao la
Hay khói tỏa ngàn xa trời vạn dặm !
Ta yêu em một tình yêu đằm thắm
Như một ngàn một đêm lẻ thần tiên
Hương tình yêu thơm bát ngát vô biên
Như cỏ nội mây ngàn trời xa tít
Hởi người yêu ! Sợi dây tình vấn vít
Cho hồn ta trói chặt quyện vào nhau
Cho tim ta lòng ngây ngất tràn trào
Như suối đổ dòng thơ thao bất tuyệt
Để hồn ta như dòng sông chảy miết
Từ thiên thu muôn kiếp triệu nghìn năm
Trong rừng cây muôn chim hót véo von
Ra biển cả sóng xô mòn biển động
Ôi tình yêu mi chính là sức sống
Của muôn loài muôn thú lá cùng hoa
Để sau cùng trên hết đến người ta
Và cao nhất bởi loài người chúa tể
Thơ là thế tình yêu là thế thế
Muôn ngàn năm tình ái ngự trần gian
Người biết chăng có những đêm trăng vàng
Rất hạnh phúc mơ màng bên ai đó....
Tình là thế thiên thu ngàn vạn thuở
Bởi loài người say đắm mãi bên nhau...
Để đắm say cùng hai trái hoa đào
Rồi quấn quít bên nhau thành bất tử....!(22 tuổi)
A masterpiece of art and of the most romantic
poems of love in the world !
poems of love in the world !
ĐỜI TÔI KHỔ QUÂN TÔI RÁCH BA LỔ
Đời tôi khổ
Quần tôi rách ba lổ
Không ai vá dùm
Tôi buồn đồ đạc tùm lum
Chẳng màng dọn dẹp
Tối um ngủ khì
Tôi thì mặt dạn mày lỳ
Mặt gì chẳng biết tôi thì
Tôi thì chẳng giống ai..!
Giống chim có cánh tôi bay
Còn mà giống cá từng bầy
Tôi lội đua
Trên trời có Ông sao Vua
Vua gì chẳng biết tôi thua ông rồi
Tôi thương Ông lắm Ông Trời
Tôi là con của Ông Trời biết không
Tối ngày tôi chỉ lông ngông
Nhả thơ ra lụa bềnh bồng theo mây
Thơ giờ bay ngập trời mây
Thơ giờ thơ đã tràn đầy nhân gian
Thơ bay khắp cả địa đàng
Rồi thơ lên cả Thiên Đàng trên cao
Hồn tôi sáng tợ muôn sao
Như trăng lấp lánh vườn đào cõi tiên
Trăng giờ trăng chẳng ưu phiền
Trăng chờ ta viết Thơ Tiên tặng đời
Long lanh dưới ánh mặt trời
Vải tung như lụa sáng ngời như trăng
Vườn hoa tình ái mê mang
Tình ta như thể cung đàn mê ly
Trăng ơi trăng chẳng nói gì
Bởi trăng lặng lẽ ta thì làm thơ
Trăng là trăng của tình mơ
Thơ là thơ của ngàn tơ ánh hồng
Ý thơ còn mãi trong lòng
Hồn thơ còn mãi mênh mông một trời
Nước mây giờ quá xa vời
Để tôi đứng đó mơ người trong trăng.....
Chiều mơ giăng lối tơ đàn
Tôi còn mơ mãi lang thang bến tình !
Quần tôi rách ba lổ
Không ai vá dùm
Tôi buồn đồ đạc tùm lum
Chẳng màng dọn dẹp
Tối um ngủ khì
Tôi thì mặt dạn mày lỳ
Mặt gì chẳng biết tôi thì
Tôi thì chẳng giống ai..!
Giống chim có cánh tôi bay
Còn mà giống cá từng bầy
Tôi lội đua
Trên trời có Ông sao Vua
Vua gì chẳng biết tôi thua ông rồi
Tôi thương Ông lắm Ông Trời
Tôi là con của Ông Trời biết không
Tối ngày tôi chỉ lông ngông
Nhả thơ ra lụa bềnh bồng theo mây
Thơ giờ bay ngập trời mây
Thơ giờ thơ đã tràn đầy nhân gian
Thơ bay khắp cả địa đàng
Rồi thơ lên cả Thiên Đàng trên cao
Hồn tôi sáng tợ muôn sao
Như trăng lấp lánh vườn đào cõi tiên
Trăng giờ trăng chẳng ưu phiền
Trăng chờ ta viết Thơ Tiên tặng đời
Long lanh dưới ánh mặt trời
Vải tung như lụa sáng ngời như trăng
Vườn hoa tình ái mê mang
Tình ta như thể cung đàn mê ly
Trăng ơi trăng chẳng nói gì
Bởi trăng lặng lẽ ta thì làm thơ
Trăng là trăng của tình mơ
Thơ là thơ của ngàn tơ ánh hồng
Ý thơ còn mãi trong lòng
Hồn thơ còn mãi mênh mông một trời
Nước mây giờ quá xa vời
Để tôi đứng đó mơ người trong trăng.....
Chiều mơ giăng lối tơ đàn
Tôi còn mơ mãi lang thang bến tình !
(Bài này phối hợp thể thơ tự do và lục bát)
A masterpiece of modern art.....and being
a wonderful memory of my life !
A masterpiece of modern art.....and being
a wonderful memory of my life !
EM CÓ BIẾT !
Em có biết chiều nay trời gió lạnh
Trong cô đơn ai sưởi ấm mình đây
Ta ngồi đây lạnh lẽo ngắm trăng say
Trăng còn ngủ trong vườn cây xanh lá
Ta nhớ em mối tình xưa quá sá
Màu xanh xưa lá mạ tuổi măng tơ
Để mỗi chiều ta ngồi đó làm thơ
Viết thơ nhớ thơ mơ nàng mỹ nữ
Ta yêu lắm yêu từng làn hơi thở
Của bờ môi mọng đỏ đẹp làm sao
Còn hôm nào ta mộng mỵ chiêm bao
Ta chợt thấy màu xanh xưa lá biếc
Lá trên cành xanh miết trổ muôn hoa
Cõi tình yêu ta mộng mỵ thiết tha
Vì ta đã yêu hoa đầy hương sắc
Sắc hương nàng lộng lẫy tợ mùa xuân
Vì trời ơi nàng là đấy giai nhân
Nên chim thấy đều sa và cá lặn........(10 xktt)
Trong cô đơn ai sưởi ấm mình đây
Ta ngồi đây lạnh lẽo ngắm trăng say
Trăng còn ngủ trong vườn cây xanh lá
Ta nhớ em mối tình xưa quá sá
Màu xanh xưa lá mạ tuổi măng tơ
Để mỗi chiều ta ngồi đó làm thơ
Viết thơ nhớ thơ mơ nàng mỹ nữ
Ta yêu lắm yêu từng làn hơi thở
Của bờ môi mọng đỏ đẹp làm sao
Còn hôm nào ta mộng mỵ chiêm bao
Ta chợt thấy màu xanh xưa lá biếc
Lá trên cành xanh miết trổ muôn hoa
Cõi tình yêu ta mộng mỵ thiết tha
Vì ta đã yêu hoa đầy hương sắc
Sắc hương nàng lộng lẫy tợ mùa xuân
Vì trời ơi nàng là đấy giai nhân
Nên chim thấy đều sa và cá lặn........(10 xktt)
TÓC THÀNH MÂY BAY
Tóc mây em đẹp như tranh
Khi mà gió thổi tóc thành mây bay
Lại còn mặt ngọc mày dài
Hàng mi cong vút cho say đắm lòng
Cho ta mơ ước tình nồng
Cho uống chén rượu hồng xe duyên
Khen rằng em đẹp như Tiên
Má em cười lúm đồng tiền anh mê !
Còn nhung em mới mua về
Nhung là của vải lụa là gấm len
Nhung trên đôi mắt nhung huyền
Đẹp ơi là đẹp như tiên giáng trần !
Đứng xa đừng vội lại gần
Là đôi mắt ấy tuyệt trần làm sao !
Yêu em biết mấy đi nào
Làm sao nói hết thanh tao của nàng !
Đêm về mộng mỵ mơ màng
Nhớ ai tôi nhớ nhớ nàng trong mơ
Tình yêu ơi ! Mãi đợi chờ...
Em làm tôi đó thẫn thờ vì yêu....
Gió trăng là gió trăng chiều
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn tôi yêu mất rồi.....
Khi mà gió thổi tóc thành mây bay
Lại còn mặt ngọc mày dài
Hàng mi cong vút cho say đắm lòng
Cho ta mơ ước tình nồng
Cho uống chén rượu hồng xe duyên
Khen rằng em đẹp như Tiên
Má em cười lúm đồng tiền anh mê !
Còn nhung em mới mua về
Nhung là của vải lụa là gấm len
Nhung trên đôi mắt nhung huyền
Đẹp ơi là đẹp như tiên giáng trần !
Đứng xa đừng vội lại gần
Là đôi mắt ấy tuyệt trần làm sao !
Yêu em biết mấy đi nào
Làm sao nói hết thanh tao của nàng !
Đêm về mộng mỵ mơ màng
Nhớ ai tôi nhớ nhớ nàng trong mơ
Tình yêu ơi ! Mãi đợi chờ...
Em làm tôi đó thẫn thờ vì yêu....
Gió trăng là gió trăng chiều
Ngơ ngơ ngẩn ngẩn tôi yêu mất rồi.....
BI HÀI KỊCH TRẦN GIAN (THƠ CHỌC CƯỜI)
Nắng thu cho lá thu vàng
Mây thu bàng bạc bay ngang cuối trời
Con giờ khổ lắm Phật ơi !
Tiền bạc không có nên đời con tiêu
Chữ nghèo lại mắc chữ eo
Sáng chan nước mấm chiều heo với gà !
Ma còn sợ phải chạy xa
Ba gió bốn cẳng chạy qua nhà hàng
Đặng còn kiếm chút cái ăn
Bởi vì ma đói thường hằng ăn khuya
Buổi chiều húp nức mắm me
Với khô cá sặc cá mè cá rô
Tối thì một ít tôm khô
Ăn cùng dưa kiệu cá kho thịt hầm
Còn canh măng tre giò hầm
Với canh cải đắng rau răm gỏi gà
Quỉ còn phải chạy tránh xa
Đồ ăn ít quá Ma ra nhà hàng
Để ăn các thứ cao sang
Cho người giàu có tiền vàng bạc muôn
Thuở xưa đầm ấm huy hoàng
Có cha có mẹ đàng hoàng no nê
Bây giờ kẻ nhún người trề
Thân tôi bạc phước ai chê mặc tình !
Thôi thì mình biết phận mình
Thói đời là thế bạc tinh như vôi !
Xưa thì giàu có ăn chơi
Giờ làm thi sĩ bị đời khinh khi
Bởi vì ta chẳng có gì
Hết tiền hết bạc có chi nghĩa tình !
Giả ngây giả dại làm thinh
Mặc cho đời chửi tai mình chẳng nghe !
Chỉ là là một cõi mê
Trần gian là kiếp ê chề đớn đau
Chỉ vì hai chữ nghèo giàu
Phân chia giai cấp ngàn sau mãi còn
Còn trời còn nước còn non
Ta còn thi sĩ ta còn làm thơ
Không tiền ta chẳng có mơ
Mơ chi trái bưởi thẫn thờ cho đau
Thế gian hận chất thành sầu
Sầu người nhân thế quá cao tới Trời !
Gió mưa đời quá tơi bời
Cây rung lá đổ kiếp người thê lương
Chỉ là một cõi đoạn trường
Chỉ là một cõi vô thường mà thôi !
Thơ ta nữa khóc nữa cười
Viết cho người đó cười chơi ấy mà !
Kiếp người ta ! Kiếp phong ba !
Ác lai ác báo làm ma không đầu !
Chỉ là một kiếp ưu sầu
Khóc cười vì bởi thương đau của đời
Mây thu bàng bạc bay ngang cuối trời
Con giờ khổ lắm Phật ơi !
Tiền bạc không có nên đời con tiêu
Chữ nghèo lại mắc chữ eo
Sáng chan nước mấm chiều heo với gà !
Ma còn sợ phải chạy xa
Ba gió bốn cẳng chạy qua nhà hàng
Đặng còn kiếm chút cái ăn
Bởi vì ma đói thường hằng ăn khuya
Buổi chiều húp nức mắm me
Với khô cá sặc cá mè cá rô
Tối thì một ít tôm khô
Ăn cùng dưa kiệu cá kho thịt hầm
Còn canh măng tre giò hầm
Với canh cải đắng rau răm gỏi gà
Quỉ còn phải chạy tránh xa
Đồ ăn ít quá Ma ra nhà hàng
Để ăn các thứ cao sang
Cho người giàu có tiền vàng bạc muôn
Thuở xưa đầm ấm huy hoàng
Có cha có mẹ đàng hoàng no nê
Bây giờ kẻ nhún người trề
Thân tôi bạc phước ai chê mặc tình !
Thôi thì mình biết phận mình
Thói đời là thế bạc tinh như vôi !
Xưa thì giàu có ăn chơi
Giờ làm thi sĩ bị đời khinh khi
Bởi vì ta chẳng có gì
Hết tiền hết bạc có chi nghĩa tình !
Giả ngây giả dại làm thinh
Mặc cho đời chửi tai mình chẳng nghe !
Chỉ là là một cõi mê
Trần gian là kiếp ê chề đớn đau
Chỉ vì hai chữ nghèo giàu
Phân chia giai cấp ngàn sau mãi còn
Còn trời còn nước còn non
Ta còn thi sĩ ta còn làm thơ
Không tiền ta chẳng có mơ
Mơ chi trái bưởi thẫn thờ cho đau
Thế gian hận chất thành sầu
Sầu người nhân thế quá cao tới Trời !
Gió mưa đời quá tơi bời
Cây rung lá đổ kiếp người thê lương
Chỉ là một cõi đoạn trường
Chỉ là một cõi vô thường mà thôi !
Thơ ta nữa khóc nữa cười
Viết cho người đó cười chơi ấy mà !
Kiếp người ta ! Kiếp phong ba !
Ác lai ác báo làm ma không đầu !
Chỉ là một kiếp ưu sầu
Khóc cười vì bởi thương đau của đời
TIỀN LÀ SỨC MẠNH CỦA CUỘC ĐỜI
Trăng tiền trăng bạc trăng yêu
Trăng ơi trăng hởi trăng chiều nên thơ
Không tiền thì chớ có mơ
Có tiền bạc tình mơ tới liền
Có tiền là cõi thần tiên
Để mua bưởi bự là tiên trong đời
Bưởi xinh ôi rất tuyệt vời
Giá cao siêu thị chợ trời thiếu chi !
Có tiền là sẽ lâm ly
Đầy rương đầy tủ thiếu gì người yêu !
No nê tình ái mỗi chiều
Còn không tiền bạc thì tiêu cuộc đời
Có tiền mua bưởi để sơi
Muốn chi có nấy ta thời no nê !
Tình yêu tình bạn tràn trề
Trong ngoài rực rỡ sum sê cảnh đời !
Trăng ơi trăng hởi trăng hời
Trăng tiền trăng bạc một đời vinh quang!
Gió trăng là gió trăng ngàn
Bên người yêu dấu mơ màng với trăng !
Có tiền thì mới cao sang
Không tiền không bạc nghèo nàn ai thương
Dù ta có chết xình ương
Chẳng ai nói tới thê lương một đời
Trăng tiền trăng bạc trăng chơi
Giàu sang phú quý thì đời không "Meo"
Đẹp thì có triệu người theo
Xấu thì ngồi đó buồn teo một mình !
Ai ơi cái chữ ái tình
Gọi là nghiêng nước nghiêng thành xưa nay
Đẹp thì lắm kẻ mê say
Còn mà xấu xí có ai thương mình !
Chết thì kệ chết mặc tình
Đời là thế đấy chữ tiền trên cao
Thế gian chỉ trọng người giàu
Còn mà nghèo khổ ai nào quan tâm !
Trăng ơi trăng hởi trăng chiều nên thơ
Không tiền thì chớ có mơ
Có tiền bạc tình mơ tới liền
Có tiền là cõi thần tiên
Để mua bưởi bự là tiên trong đời
Bưởi xinh ôi rất tuyệt vời
Giá cao siêu thị chợ trời thiếu chi !
Có tiền là sẽ lâm ly
Đầy rương đầy tủ thiếu gì người yêu !
No nê tình ái mỗi chiều
Còn không tiền bạc thì tiêu cuộc đời
Có tiền mua bưởi để sơi
Muốn chi có nấy ta thời no nê !
Tình yêu tình bạn tràn trề
Trong ngoài rực rỡ sum sê cảnh đời !
Trăng ơi trăng hởi trăng hời
Trăng tiền trăng bạc một đời vinh quang!
Gió trăng là gió trăng ngàn
Bên người yêu dấu mơ màng với trăng !
Có tiền thì mới cao sang
Không tiền không bạc nghèo nàn ai thương
Dù ta có chết xình ương
Chẳng ai nói tới thê lương một đời
Trăng tiền trăng bạc trăng chơi
Giàu sang phú quý thì đời không "Meo"
Đẹp thì có triệu người theo
Xấu thì ngồi đó buồn teo một mình !
Ai ơi cái chữ ái tình
Gọi là nghiêng nước nghiêng thành xưa nay
Đẹp thì lắm kẻ mê say
Còn mà xấu xí có ai thương mình !
Chết thì kệ chết mặc tình
Đời là thế đấy chữ tiền trên cao
Thế gian chỉ trọng người giàu
Còn mà nghèo khổ ai nào quan tâm !
BẾN MÊ CỦA ĐỜI
Đàn ông có tật mê yêu
Đàn bà có tật làm kiêu đó mà
Những ai nhan sắc mặn mà
Chim sa cá lặn thường là kênh kang
Kiêu căng vì có hầm vàng
Bán cho tỷ phú hột xoàn đô la
Các ông mê cái ngọc ngà
Để hôn đắm đuối trên da bưởi tình
Người ơi quá đẹp quá xinh
Thơm như múi mít cho mình lâm ly
Bưởi vàng ai chẳng mê si
Bưởi tình ai chẳng mê ly của trời
Coi chừng mê bưởi của người
Tiêu tan sự nghiệp cả đời vì mê !
Ngực căng thẳng nhọn tràn trề
Dù cho lên cụ cũng dê râu xồm
Mấy ông há hốc miệng dòm
Tay thì chống gậy lòm còm cũng mê
Đàn ông đến chết cũng mê
Mê ai bưởi bự tràn trề nhựa yêu
Trời sanh nhan sắc yêu kiều
Giết người nhờ cái mỹ miều trời ban
Ai mà có được hầm vàng
Thì trong phút chốc giàu sang mấy hồi !
Thế gian kẻ khóc người cười
Cười ra nước mắt vì đời lâm ly
Chữ tình cộng với chữ si
Chữ tiền nghiệp chướng việc gì cũng ham
Mê tiền mê bạc và tham
Ham mê danh vọng và ham dục tình
Bời vì cái đó xinh xinh
Cho nên ai cũng chết xình vì yêu !
Ít yêu thì ít khổ nhiều
Còn mà mê quá thì tiêu cuộc đời !
Thế gian ôi thật tức cười
Cười ra nước mắt vì đời xót xa
Cũng vì trái bưởi mặn mà
Biết bao kẻ chết vì là đắm say
Chữ tình là chữ ngất ngây
Thế gian chết mãi vì đầy lòng tham
Tham tiền tham bạc và tham
Ham mê hai trái bưởi vàng mê ly
Trăm năm rồi cũng ra đi
Kiếm thêm bồ nhí mê ly đỡ buồn
Cuối cùng rồi cũng số không
Xuôi tay nhắm mắt nghe lòng xót xa !
Trăm năm trong kiếp người ta
Tình tiền tù tội ai mà biết không ?
Biết bao nhiêu kẻ bị còng
Rớt xuống địa ngục khó mong trở về !
Đàn bà có tật làm kiêu đó mà
Những ai nhan sắc mặn mà
Chim sa cá lặn thường là kênh kang
Kiêu căng vì có hầm vàng
Bán cho tỷ phú hột xoàn đô la
Các ông mê cái ngọc ngà
Để hôn đắm đuối trên da bưởi tình
Người ơi quá đẹp quá xinh
Thơm như múi mít cho mình lâm ly
Bưởi vàng ai chẳng mê si
Bưởi tình ai chẳng mê ly của trời
Coi chừng mê bưởi của người
Tiêu tan sự nghiệp cả đời vì mê !
Ngực căng thẳng nhọn tràn trề
Dù cho lên cụ cũng dê râu xồm
Mấy ông há hốc miệng dòm
Tay thì chống gậy lòm còm cũng mê
Đàn ông đến chết cũng mê
Mê ai bưởi bự tràn trề nhựa yêu
Trời sanh nhan sắc yêu kiều
Giết người nhờ cái mỹ miều trời ban
Ai mà có được hầm vàng
Thì trong phút chốc giàu sang mấy hồi !
Thế gian kẻ khóc người cười
Cười ra nước mắt vì đời lâm ly
Chữ tình cộng với chữ si
Chữ tiền nghiệp chướng việc gì cũng ham
Mê tiền mê bạc và tham
Ham mê danh vọng và ham dục tình
Bời vì cái đó xinh xinh
Cho nên ai cũng chết xình vì yêu !
Ít yêu thì ít khổ nhiều
Còn mà mê quá thì tiêu cuộc đời !
Thế gian ôi thật tức cười
Cười ra nước mắt vì đời xót xa
Cũng vì trái bưởi mặn mà
Biết bao kẻ chết vì là đắm say
Chữ tình là chữ ngất ngây
Thế gian chết mãi vì đầy lòng tham
Tham tiền tham bạc và tham
Ham mê hai trái bưởi vàng mê ly
Trăm năm rồi cũng ra đi
Kiếm thêm bồ nhí mê ly đỡ buồn
Cuối cùng rồi cũng số không
Xuôi tay nhắm mắt nghe lòng xót xa !
Trăm năm trong kiếp người ta
Tình tiền tù tội ai mà biết không ?
Biết bao nhiêu kẻ bị còng
Rớt xuống địa ngục khó mong trở về !
(Tâm lý xã hội học hiện đại)
MƯA RỪNG LÁ BAY
Rừng mưa có lá thu rơi
Có trăng có nước chim trời bay bay
Trên trời có gió có mây
Dưới sông có cá từng bầy lội đua !
Rừng thì rừng rậm rừng thưa
Gió rung lá đổ bao giờ mới thôi
Gió mưa là bệnh của trời (Nguyễn Bính)
Đau thương là bệnh của người khổ đau
Ngàn xưa cho đến ngàn sau
Tình nào cũng thế tình nào cũng cay !
CHỮ TÌNH LÀ CHỮ ĐẮM SAY
ẤM ÊM MỘT THUỞ PHÔI PHAI MỘT THỜI
Tình nào cũng khóc cũng cười
Vui buồn lẫn lộn trong đời thế nhân !
Đau thương còn mãi trần gian
Tình yêu trong cõi địa đàng ai ơi !
Tình gần rồi lại ly bôi
Hợp tan tan hợp cả đời khổ đau
Thế gian một cõi ưu sầu
Ai ai rồi cũng qua cầu đắng cay
Một thời hạnh phúc đắm say
Đường chia đôi ngã không ngày gặp nhau !
Có trăng có nước chim trời bay bay
Trên trời có gió có mây
Dưới sông có cá từng bầy lội đua !
Rừng thì rừng rậm rừng thưa
Gió rung lá đổ bao giờ mới thôi
Gió mưa là bệnh của trời (Nguyễn Bính)
Đau thương là bệnh của người khổ đau
Ngàn xưa cho đến ngàn sau
Tình nào cũng thế tình nào cũng cay !
CHỮ TÌNH LÀ CHỮ ĐẮM SAY
ẤM ÊM MỘT THUỞ PHÔI PHAI MỘT THỜI
Tình nào cũng khóc cũng cười
Vui buồn lẫn lộn trong đời thế nhân !
Đau thương còn mãi trần gian
Tình yêu trong cõi địa đàng ai ơi !
Tình gần rồi lại ly bôi
Hợp tan tan hợp cả đời khổ đau
Thế gian một cõi ưu sầu
Ai ai rồi cũng qua cầu đắng cay
Một thời hạnh phúc đắm say
Đường chia đôi ngã không ngày gặp nhau !
SA MẠC TRẦM LẶNG
Ta để hồn bay theo gió trăng
Theo mây lơ lửng tại cung Hằng
Thu ơi đánh thức hồn thơ dậy
Trong giấc mơ yêu cõi địa đàng !
Theo mây lơ lửng tại cung Hằng
Thu ơi đánh thức hồn thơ dậy
Trong giấc mơ yêu cõi địa đàng !
Thơ nghĩa là trăng với lạnh lùng
Nghĩa là mây nước quá mông lung
Mà hồn thơ đó còn say ngủ
Theo khói sương chìm trong nhớ nhung !
Nghĩa là mây nước quá mông lung
Mà hồn thơ đó còn say ngủ
Theo khói sương chìm trong nhớ nhung !
Thơ nghĩa là đau nghĩa là đau
Là yêu là nhớ với ưu sầu
Ngàn năm trong cõi tình ân ái
Đau lắm người ơi cuộc bể dâu !
Là yêu là nhớ với ưu sầu
Ngàn năm trong cõi tình ân ái
Đau lắm người ơi cuộc bể dâu !
Nhớ nhung chi nữa tình dang dở
Những mảnh tình đau đổ lệ nhòa !
Ôm ánh trăng tàn hôn gối chiếc
Hồn thơ ngơ ngẩn bóng chiều sa !
Những mảnh tình đau đổ lệ nhòa !
Ôm ánh trăng tàn hôn gối chiếc
Hồn thơ ngơ ngẩn bóng chiều sa !
Một chiều thu lạnh gió mây bay
Áo mùa thu mộng lá mơ phai
Lá còn bay mãi trong vườn lá
Em đã thành chim em đã bay...
Áo mùa thu mộng lá mơ phai
Lá còn bay mãi trong vườn lá
Em đã thành chim em đã bay...
Em đã bay và bay rất xa
Những ngày hạnh phúc đã trôi qua
Đâu còn tất cả ngày xưa ấy
Đau thương còn đó ngập lòng ta !
Những ngày hạnh phúc đã trôi qua
Đâu còn tất cả ngày xưa ấy
Đau thương còn đó ngập lòng ta !
YÊU ĐỂ LÀ KHỔ ĐAU
Tình là đau khổ với ta thê lương
Xót xa nhiều lắm lệ đêm trường
Mãi còn trong trái tim băng giá
Trong cõi điêu tàn gió bốn phương !
Xót xa nhiều lắm lệ đêm trường
Mãi còn trong trái tim băng giá
Trong cõi điêu tàn gió bốn phương !
Thơ là thơ đó cõi hồn ta
Trong buổi hoàng hôn ngập ánh tà
Thu giá đêm nầy thu buốt giá
Lạnh hồn ân ái đã phôi pha !
Trong buổi hoàng hôn ngập ánh tà
Thu giá đêm nầy thu buốt giá
Lạnh hồn ân ái đã phôi pha !
Ta đã đau trong suốt cuộc đời
Để hồn thơ thẩn với mây trôi
Rồi mây rồi nước đêm thu lạnh
Trong bóng chiều hôm ở cuối trời
Để hồn thơ thẩn với mây trôi
Rồi mây rồi nước đêm thu lạnh
Trong bóng chiều hôm ở cuối trời
Làm sao tôi hiểu được vì sao
Có nghĩa là yêu để khổ đau
Có nghĩa là yêu là để hận
Để ôm đau khổ để ưu sầu !
Có nghĩa là yêu để khổ đau
Có nghĩa là yêu là để hận
Để ôm đau khổ để ưu sầu !
Tình là như thế là như thế
Trong cõi nhân gian ứa lệ tràn
Hạnh phúc không lâu rồi để lệ
Đường chia đôi ngã lúc sang ngang..!
Trong cõi nhân gian ứa lệ tràn
Hạnh phúc không lâu rồi để lệ
Đường chia đôi ngã lúc sang ngang..!
Tình là mộng ảo trên trần thế
Rồi để xa nhau suốt cả đời
Đến thăm người ngọc trong lần chót
Lạnh lùng nốc cạn chén ly bôi !
Rồi để xa nhau suốt cả đời
Đến thăm người ngọc trong lần chót
Lạnh lùng nốc cạn chén ly bôi !
NHỮNG TÌNH KHÚC MÙA THU VĨ ĐẠI CỦA ĐỜI TÔI
GỌI ĐỜI LÃNG QUÊN
Mùa thu có lá thu bay
Rừng thu có nắng thu đầy trên cao
Gió thu còn thổi rì rào
Mưa thu còn lạnh hôm nào rét run
Trời thu ơi hởi lạnh lùng
Sương thu còn đó muôn trùng biển khơi
Vườn thu giông tố tơi bời
Cây rung lá đổ tình ơi não lòng !
Hồn thu bát ngát mênh mông
Gió thu còn thổi bềnh bồng trong mây
Cây thu vàng lá heo may
Nắng thu rơi rớt lòng ngây ngất lòng
Hoa thu lấp lánh màu hồng
Rừng thu gió thổi bềnh bồng lá bay
Ngàn trùng sơn hải là đây
Trời thu lạnh giá mưa ngày mưa đêm
Mưa thu cho ướt vai mềm
Tiết thu buốt giá trong tim lạnh lùng
Mùa thu sương khói mịt mùng
Mà mưa thu vẫn lưng chừng rơi rơi...
Hồn thu rét mướt tơi bời
NGHE HỒN THU THẢO GỌI ĐỜI LÃNG QUÊN !
THU CÒN ĐỌNG LẠI TRONG HỒN TA
Thu còn đọng lại cõi hồn ta
Thu của hồn thơ thu thiết tha
Và lá thu vàng bay lất phất
Thu làm ngây ngất trái tim ta !
Thu của hồn thơ thu thiết tha
Và lá thu vàng bay lất phất
Thu làm ngây ngất trái tim ta !
Trái tim ta đó của mùa thu
Của cả không gian gió mịt mù
Khi bóng hoàng hôn dần một tắt
Đưa ta về đến cõi âm u !
Của cả không gian gió mịt mù
Khi bóng hoàng hôn dần một tắt
Đưa ta về đến cõi âm u !
Cõi của tình yêu mây nước trôi
Nắng thu còn đọng ở trên trời
Mà muôn ngàn kiếp mùa thu đến
Trên cả không gian mãi rạng ngời !
Nắng thu còn đọng ở trên trời
Mà muôn ngàn kiếp mùa thu đến
Trên cả không gian mãi rạng ngời !
Là bởi vì sao bởi có Trăng
Có mùa thu đọng có sao băng
Có mưa cùng nắng trên cao ấy
Có vũng sông Ngân ứa lệ hằng !
Có mùa thu đọng có sao băng
Có mưa cùng nắng trên cao ấy
Có vũng sông Ngân ứa lệ hằng !
Ta để hồn thơ bay ngất cao
Sáng lên rạng rỡ giữa rừng sao
Sao nào sao nấy muôn màu sắc
Chiếu cả không gian ngập ánh hào !
Sáng lên rạng rỡ giữa rừng sao
Sao nào sao nấy muôn màu sắc
Chiếu cả không gian ngập ánh hào !
Rừng hoa bát ngát tỏa hương thơm
Hoa của tình yêu mãi gọi hồn
Gọi trái tim tình chàng thi sĩ
Gọi tình lãng tử một chiều hôm !
Hoa của tình yêu mãi gọi hồn
Gọi trái tim tình chàng thi sĩ
Gọi tình lãng tử một chiều hôm !
Thơ mãi là trăng thơ của trăng
Thơ còn lâp lánh hội hoa đăng
Xanh vàng trắng tím rừng hoa đẹp
Hoa của tình tôi ngập ánh vàng !
Thơ còn lâp lánh hội hoa đăng
Xanh vàng trắng tím rừng hoa đẹp
Hoa của tình tôi ngập ánh vàng !
Rồi ánh vàng thu phơi phới đổ
Lá mùa thu rụng lá thu bay
Còn yêu ai đó xanh màu lá
Nay đã tàn rồi thu lá bay..!
Lá mùa thu rụng lá thu bay
Còn yêu ai đó xanh màu lá
Nay đã tàn rồi thu lá bay..!
MÂY MÙA THU
Mây mùa thu lạnh nước thu trong
Lá thu rơi rớt ở trong hồn
Rồi thu phai nắng trên màu lá
Cho cõi hồn ta thương nhớ mong...!
Lá thu rơi rớt ở trong hồn
Rồi thu phai nắng trên màu lá
Cho cõi hồn ta thương nhớ mong...!
Áo mùa thu lạnh ướp men say
Men của tình yêu men ngất ngây
Ai đó cùng tôi sầu lá chết
Mùa thu xanh lá lá thu phai !
Men của tình yêu men ngất ngây
Ai đó cùng tôi sầu lá chết
Mùa thu xanh lá lá thu phai !
Thu đã phai rồi thu đã phai
Phai tình xưa cũ áo thu phai
Phai mùa thu úa thu vàng lá
Ta đã yêu mùa thu đắm say !
Phai tình xưa cũ áo thu phai
Phai mùa thu úa thu vàng lá
Ta đã yêu mùa thu đắm say !
Ồ nắng thu vàng gió thổi bay
Nắng vàng thu lá áo mơ phai
Áo tình yêu đó phơi màu nắng
Trên trái tim ai mộng rất đầy !
Nắng vàng thu lá áo mơ phai
Áo tình yêu đó phơi màu nắng
Trên trái tim ai mộng rất đầy !
Áo của tình yêu em sắc son
Xuân xưa hoa nở đã không còn
Môi tình yêu cũ phai màu lá
Còn nhớ còn thương với đợi mong !
Xuân xưa hoa nở đã không còn
Môi tình yêu cũ phai màu lá
Còn nhớ còn thương với đợi mong !
Lá thu vàng úa lá thu bay
Theo mây ngàn kiếp để cùng bay
Rồi tình yêu cũng bay theo lá
Khi lá vàng rơi theo gió bay !
Theo mây ngàn kiếp để cùng bay
Rồi tình yêu cũng bay theo lá
Khi lá vàng rơi theo gió bay !
Mây thu bàng bạc cõi lòng ta
Ta đã yêu và yêu thiết tha
Thu đó là thu là tất cả
Những gì yêu dấu của lòng ta !
Ta đã yêu và yêu thiết tha
Thu đó là thu là tất cả
Những gì yêu dấu của lòng ta !
RỒI ĐẾN THU RỒI THU LẠI THU
Rồi đến thu thu lại thu
Nắng thu vàng úa gió vi vu
Sương thu còn đọng trên cành lá
Cho gió mây bay thổi mịt mù.......
Nắng thu vàng úa gió vi vu
Sương thu còn đọng trên cành lá
Cho gió mây bay thổi mịt mù.......
Rồi thu lại đến giữa trời cao
Nghe gió thu bay thổi rạt rào
Gió để hồn ta trong lạnh lẽo
Đưa ta về đến bến trăng sao !
Nghe gió thu bay thổi rạt rào
Gió để hồn ta trong lạnh lẽo
Đưa ta về đến bến trăng sao !
Thu ơi thu hởi hởi mùa thu
Thu của hồn thơ với mịt mù
Với cả mùa thu sương khói tỏa
Nghe lòng xao xuyến tiếng ai ru !
Thu của hồn thơ với mịt mù
Với cả mùa thu sương khói tỏa
Nghe lòng xao xuyến tiếng ai ru !
Tôi với nàng thu yêu mắt nai
Mắt nai ngơ ngác bởi tình ai
Thuyền yêu đậu bến thu rơi lá
Lá của rừng yêu rụng rất đầy !
Mắt nai ngơ ngác bởi tình ai
Thuyền yêu đậu bến thu rơi lá
Lá của rừng yêu rụng rất đầy !
Lá còn bay mãi lá bay bay
Trên áo em vàng yêu ngất ngây
Lá của tình tôi và với cả
Nghe hồn thu dậy buổi ban mai !
Trên áo em vàng yêu ngất ngây
Lá của tình tôi và với cả
Nghe hồn thu dậy buổi ban mai !
Tôi với người yêu hôn đắm say
Tình tôi còn đọng mảnh hồn ai
Cho mùa thu chết thu vàng lá
Tôi ở bên nàng yêu ngất ngây !
Tình tôi còn đọng mảnh hồn ai
Cho mùa thu chết thu vàng lá
Tôi ở bên nàng yêu ngất ngây !
Tôi ở bên nàng để để yêu
Để ôm ai đó biết bao chiều
Để nghe tình ái trên màu mắt
Trên cả hồn em tôi đã yêu !
Để ôm ai đó biết bao chiều
Để nghe tình ái trên màu mắt
Trên cả hồn em tôi đã yêu !
Tình còn say đậm nét hương hoa
Tôi đã yêu nàng với thịt da
Trời ơi tôi chết vì yêu đó
Đã chết trên em vẻ mặn mà !
Tôi đã yêu nàng với thịt da
Trời ơi tôi chết vì yêu đó
Đã chết trên em vẻ mặn mà !
Tôi chết vì yêu chết vì yêu
Đời còn đẹp lắm biết bao nhiêu
Trong tôi tất cả là yêu đó
Tất cả là yêu một bóng kiều...
Đời còn đẹp lắm biết bao nhiêu
Trong tôi tất cả là yêu đó
Tất cả là yêu một bóng kiều...
Trời ơi tôi biết nói sao đây
Khi cõi lòng tôi lá rụng đầy
Lá của tình yêu say đắm quá
Tình là ước vọng để tôi say..(lúc 22 tuổi)
Khi cõi lòng tôi lá rụng đầy
Lá của tình yêu say đắm quá
Tình là ước vọng để tôi say..(lúc 22 tuổi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét