https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 10 tháng 11, 2016

TA SỢ RỒI AI CHẢ DÁM YÊU !

Ta là nắng ta là mưa
Chỉ là một cõi mộng cùng mơ
Chỉ là một kiếp phù du ấy 
Một thoáng mây bay gió bụi mờ !

Ta là khói ta là sương
Trăm năm tình ấy mộng tơ vương
Thiên đường gẫy cánh ta đau khổ
Trong cõi trần ai quá đoạn trường !

Ta là gió ta là mây
Tỉnh giấc Nam Kha cõi đọa đày
Một kiếp phong trần ta phải khổ
Khổ vì ta đó đã yêu ai !

Ta đi cho hết cuộc đời đau
Lấy ánh bình mình nhuộm sắc màu
Mà lửa tình yêu đà bốc cháy
Còn gì em hởi với thương đau !

Ta đã đau vì ta đã yêu
Như mây cùng gió lạnh muôn chiều
Trái tim là máu cùng mây lệ
Đổ xuống thành mưa đã quá nhiều !

Ta sợ rồi ai chả dám yêu
Lòng ta đau đớn biết bao nhiêu
Hồn ta là cả trời vô tận
Theo khói mây bay mỗi buổi chiều ! (15mins)

Sài Gòn 10/11/2015

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét