https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 13 tháng 11, 2016

THƠ TÌNH LANG THANG !


Không không là số không đau khổ muôn lòng !

Không chồng không vợ là điên
đơn thân độc mã thì điên tới già !
ai người an ủi cho ta
khi ta đau ốm ai mà nâng niu !
tủi thân là lúc xế chiều
thật đầy nước mắt tiêu điều ai ơi !

TÔI LÀ THI SĨ CỦA MÙA THU
Tôi là thi sĩ của mùa thu
của nắng và mây khói mịt mù
của lá thu vàng rơi rớt đổ
cho tôi ngồi đó mộng và mơ.....
tôi là thi sĩ bởi tôi yêu
yêu lá thu rơi mỗi buổi chiều
yêu lá thu vàng bay phất phới
yêu nàng thu mộng gió hiu hiu...

Tình nay tình đã chia phôi
Để ta uống chén ly bôi não nề
Chỉ là hoang tưởng cơn mê
Đau thương nhiều quá tràn trề lòng ta
Tình nay tình đã bay xa
Để ta đau khổ tình già trăm năm
Đời là bể khổ âm thầm
Cõi nhân gian đó mưa tàn lá bay
Hết rồi tình đã phôi phai
Đời là như thế một bài tình ca
Nhớ chi tình cũ đã xa
Cố quên để nhớ Di Đà trong tâm !
GIÓ THU

Mùa thu có gió thu bay
Cho thu lá rụng cho đầy nhớ nhung
Cho mưa về với lạnh lùng
Cho cây xanh lá mênh mông một trời
Ngàn trùng sơn hải chơi vơi
Thuyền ai lặng lẽ ngàn khơi biển sầu
Gió cuồng cho biển thêm đau
Trần gian nổi sóng xanh xao biển đời
Ta đi giữa chốn không người
Lòng nghe buốt giá giữa trời thu sang
Bâng khuâng ngắm lá thu tàn
Tình không mong đợi mây ngàn gió bay
Chiều nay nhìn lá thu phai
Nhớ ai ta nhớ hình hài héo hon
Còn trời còn nước còn non
Ta còn một tấm lòng son với đời
Người ơi ta rất thương người
Thương mây với nước thương trời bao la
Trên cao có dãy thiên hà
Tình ta rộng lớn như là gió trăng
Ta đi trong nắng thu tàn
Ta mơ về cõi Phật Đàng muôn hoa...
Lang thang trong bóng chiều tà
Lâm râm sáu chữ Di Đà Nam Mô....
Nam Mô A Di Đà Phật
NẮNG THU
Nắng thu cho lá thu gầy
Mưa thu lá đổ ngập đầy trần gian
Lá xanh giờ đã phai tàn
Lá bay theo gió thênh thang một trời
Trời thu buồn lắm ai ơi
Đêm nay nằm ngủ giữa trời giá băng
Lá thu vàng dưới ánh trăng
Hồn thơ bay bổng Cung Hằng đêm nay
Ta là một chiếc lá phai
Lá thu vàng chói còn say bóng chiều
Rồi mưa lạnh giá tiêu điều
Gió theo lối gió mây chiều theo mây
Nắng thu vàng lá mơ phai
Ta đi thơ thẩn chiều say bóng tà
Vườn ai chen lá chen hoa
Cây thu lạnh lẽo la đà gió đưa
Thu là cả một trời mơ
Tình xa diệu vợi mây mờ gió đưa
Để tình thơ mãi giăng tơ
Ta đi trong nắng ta chờ trong mây
Thu còn còn mãi trên cây
Nên thu cứ để lá bay ngập trời...
Gió rung vườn lá tơi bời
Cho cây lá đổ cho người rét run
Trời thu ôi quá mịt mùng
Mưa còn mưa mãi muôn trùng biển khơi....


Trăm năm còn có có gì đâu
Ai cũng mang theo một khối sầu
Còn người ở lại tuôn tuôn lệ
Ngàn năm vĩnh biệt khóc thương nhau !
TRẦN GIAN LỆ ĐỔ NHƯ MƯA
Ai chưa yêu thì đời chưa khổ
Ai yêu rồi than khổ suốt ngàn năm !
Tình như giọt lệ câm câm 
Tình như nước mắt chan dầm như mưa !
Tình yêu nào cũng nên thơ
Rồi tình yêu cũng bơ vơ lạnh lùng !
Gió mưa giờ quá mịt mùng
Mênh mông bảo tố ngàn trùng biển khơi !
Khóc thương người khóc thương đời !
Khóc thương cho một kiếp người khổ đau
Mỗi người có một nỗi sầu !
Ai ai cũng thế đau đầu vì yêu !
Chiều chiều chim vịt kêu chiều
Ta cùng chim đó khóc nhiều vì đau !
Tình yêu là giấc chiêm bao
Tình là định luật trước sau cũng tàn ! (5mins)
Phật nói "YÊU LÀ GỐC KHỔ MÀ "
CÓ AI KHỔ VÌ TÌNH NHƯ TUI KHÔNG ?
Cho những ai đau khổ vì tình
Xúm nhau uống rượu khóc chùm cho vui !
Khóc đi cho bớt ngậm ngùi
Ta cùng uống rượu ngọt bùi sẽ chia
Tình như con cá lia thia
Khi vui tình đến khi lìa tình xa !
Nàng về trong cõi ngàn hoa
Để ta nhìn ánh trăng tà ta đau !
TÌNH TUYỆT VỌNG NỖI THẢM SẦU
MÀ NGƯỜI GIEO THẢM NHƯ HẦU KHÔNG HAY !
HỞI ƠI KẺ ĐÓ NGƯỜI ĐÂY
CHO TA THUI THỦI ĐÊM NGÀY CHIẾC THÂN
DẪU TA ĐI TRỌN ĐƯỜNG TRẦN
CHUYỆN RIÊNG HÁ DỂ MỘT LẦN HÉ MÔI
NGƯỜI DÙ NGỌC THỐT HOA CƯỜI
XA NHAU LÀ HẾT NHƯ NGƯỜI CHƯA QUEN ! (Khái Hưng)
Nghe lòng đau xót trái tim
Trong cơn bảo tố ta chìm trong mưa !
Lòng ta giá đến bao giờ
Địa cầu tan nát tình chờ mưa bay...!
Tình yêu trong cõi trần ai
Đau thương nhiều quá hình hài héo hon
Tuổi xuân giờ đã không còn
Cho ta khóc đến muôn ngàn năm sau....! (thơ CTVL)
(8 câu chữ lớn là thơ của nhà văn Khái Hưng Trần Khánh Dư)
Phần còn lại là thơ của CTVL , thơ K H dịch từ một bài thơ Pháp
của thi hào Gustard Flaubert)
BÂNG KHUÂNG MỘT BUỔI CHIỀU BUỒN
Bâng quơ trong một buổi chiều !
Nhớ ai ai nhớ đìu hiu lạnh lùng
Tình xưa còn ở chung mùng 
Mà nay tình đã mịt mùng thâu đêm !
Tình là tiếng nấc trái tim
Tình là mộng mỵ để chìm trong mơ
Tình là cả một trời thơ
Bởi yêu ai quá bây giờ khổ đau !
Ngàn thu trước ngàn thu sau
Thu nào cũng thế thu nào cũng rơi !
Khổ vui là thế ai ơi
Tình là chiếc bóng trong đời phù du
Tình như chiếc lá mùa thu
Lá còn rơi mãi mịt mù trần gian
Tình là tiếng khóc tiếng than
Mà người nhân thế cưu mang suốt đời !
Tình như bảo tố tơi bời
Như mưa đổ lệ trên trời ngàn năm !
(10 mins tặng Tuyền Trần sáng tác trong nhà em )
TRĂM NĂM CÒN CÓ GÌ ĐÂU
Ta là ta đó chớ là ai
Chán lắm trần gian thế sự nầy
Đời bạc như vôi như nước ốc 
Bạn bè tình nghĩa cũng chia tay !
Ta là Bảo Lộc hiệu Maurice
Đời không ăn ớt thế mà cay
Cay đắng trần đời cay đắng quá
Giúp người xong cuộc cũng phôi phai !
Đời chua là bởi bởi ăn me
Ăn đắng nuốt cay với muối mè
Cá thỉu kho khô rồi quẹt mút
Người giàu quá mứt kẻ ê chề !
Kẻ cười người khóc cuộc trần gian
Thế sự trần ai cũng phải tàn
Trăm năm rất ngắn đời mai mỉa
Ra đi là hết lệ tuôn tràn !
Trăm năm còn có có gì đâu
Ai cũng mang theo một khối sầu
Còn người ở lại tuôn tuôn lệ
Ngàn năm vĩnh biệt khóc thương nhau !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét