https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 26 tháng 12, 2016

CHỈ VÌ CÓ MỘT BÓNG KIỀU

Chỉ vì có một bóng kiều
nên ta còn nhớ bóng yêu bên đời
chỉ vì yêu có một người
mà ta đau đớn suốt đời vì ai !

phải chăng là kiếp thương vay
khổ vì ai đó hình hài héo hon
chỉ vì một tấm lòng son
bởi yêu ai quá nên còn nhớ nhung !

để bên trăng sáng lạnh lùng
nằm nghe hồn vía ngàn trùng tiếc thương
bởi xưa tình ngập mùi hương
mà nay tình đã ngàn phương mất rồi !

trăng khuya trăng đứng giữa trời
trăng buồn ngơ ngẩn lả lơi ánh vàng
đêm nay ngồi ngắm trăng tàn
trăng soi bóng nước mơ màng trăng yêu !

trăng buồn trong cảnh quạnh hiu
đếm bao sao lẻ trăng nhiều thương đau
tình ơi ! ngàn kiếp thơ sầu
thơ bay lặng lẽ trăng sầu lẻ loi....

trăng còn sáng mãi ai ơi
bóng tình ai đó lả lơi ánh hồng
tình yêu còn mãi trong lòng
nên thơ ca đó bềnh bồng trong mơ....!


TÌNH ƠI NHƯ THỂ GIỌT SƯƠNG

tình ơi như thể giọt sương
bay bay từ cõi thiên đường trên cao
xuân ơi! lá đã thay màu
ta ngồi ta viết thơ đau vì tình

thơ yêu mình viết một mình
cô đơn một cõi mông mênh một trời
thơ buồn như thể mưa rơi
để ta ngồi viết cho đời ngâm nga !

ngắm mây cùng ánh trăng tà
chờ trăng trăng lặn tình ta lại buồn
rồi thơ để lệ mưa tuôn
thơ bay bay mãi như luồng gió bay

đau thương còn đó ngập đầy
đêm đông buốt giá tình say nắng hồng
vườn cây lạnh buốt chiều đông
mưa còn rơi rớt đêm buồn quạnh hiu

bóng đêm giờ đã qua chiều
đông ơi buốt giá cô liêu lạnh lùng
thu tàn ngọn cỏ rung rung
buồn ơi ! ngọn gió đêm đông lại về..!


GIÓ CHIỀU TỈNH GIẤC CƠN MÊ

Gió chiều tỉnh giấc cơn mê
hàng cây nghiêng ngửa lê thê giọng buồn
chỉ nghe tiếng gió chiều buông
còn trên tàng lá xanh buồn bóng đêm

trời chiều cây lá đứng im
hàng cây đứng đợi bóng đêm lại về
cho mình tỉnh mộng cơn mê
gió khuya về đến tràn trề bên ta !

đông ơi ! lạnh lắm hồn ta
cho ta gảy khúc tình ca lại buồn
rồi thơ cứ mãi tuôn tuôn
tình đau diệu vợi thành nguồn thơ yêu

bởi thơ tình nhớ bóng kiều
bởi trăng tình đứng liêu xiêu lạnh lùng
khói sương về cõi muôn trùng
ta ơi ! buồn lắm mưa phùn gió bay !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét