Trăng ngập đường trăng dậy bóng mai
lơ thơ tơ liểu bóng thu gầy
mà sầu vạn thuở còn vương vấn
chiếc áo ân tình như lá phai...!
lá phai vàng úa một trời thơ
thu đã qua rồi lá xác xơ
buồn lắm thu sầu đi lặng lẽ
cho ta ngồi đó mãi mong chờ...!
trăng ngập đường trăng ngập đường trăng
ngàn tơ liểu rũ tận cung Hằng
mà khung trời xám cùng băng giá
nhớ thương ai đó lệ còn mang....!
trăng của tình yêu trăng nhớ xưa
để hồn thơ thẫn gió giăng tơ
mà lòng thi sĩ trong tiềm thức
như ánh chiều buông trôi ngẫn ngơ !
lơ thơ tơ liểu bóng thu gầy
mà sầu vạn thuở còn vương vấn
chiếc áo ân tình như lá phai...!
lá phai vàng úa một trời thơ
thu đã qua rồi lá xác xơ
buồn lắm thu sầu đi lặng lẽ
cho ta ngồi đó mãi mong chờ...!
trăng ngập đường trăng ngập đường trăng
ngàn tơ liểu rũ tận cung Hằng
mà khung trời xám cùng băng giá
nhớ thương ai đó lệ còn mang....!
trăng của tình yêu trăng nhớ xưa
để hồn thơ thẫn gió giăng tơ
mà lòng thi sĩ trong tiềm thức
như ánh chiều buông trôi ngẫn ngơ !
Trăng nghĩa là trăng của nhớ thương
Của tình ân ái ngập mùi hương
Mà ai ai đó muôn ngàn kiếp
Trong cõi mê ly rất lạ thường !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét