Em là một bản đàn xưa
Em là cả một trời mơ tuyệt vời
Có nhau một thuở trong đời
Bây giờ đã hết em ơi rất buồn!
Lắng nghe từng giọt mưa tuôn
Ở trên mái lá gió sương lạnh lùng
Trời mênh mông, đất mênh mông
Núi cao biển cả rừng thông với đồi
Bao la một cõi xa vời
Ngàn cùng sơn hải chơi vơi bồng bềnh
Núi đồi uốn khúc chênh vênh
Đường đi các nẻo gập ghềnh quanh co
Rêu phong phủ kín mập mờ
Nhớ ai một thuở bây giờ còn đâu
Để mạng một kiếp ưu sầu
Cho tôi muôn kiếp còn đau đớn lòng
Bao la trời đất vô cùng
Trùng trùng điệp điệp nghe lòng ngẩn ngơ
Nhớ em một bản đàn xưa
Yêu em biết đến bao giờ cho vơi
Thương em ngập cả bầu trời
Bản đàn xửa ấy đâu rồi hả em
Dây tơ lạc phím im lìm
Cho nên mình đã làm chim lạc đàn
Còn đâu một khúc tình tang
Còn đâu em hỡi bản đàn xa xưa ...?!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét