https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 30 tháng 12, 2012

61 TÌNH BIỆT LY

Truyện tình thôi thế đã xong
Lệ tình còn đó mênh Mong thật buồn
Nhớ ai giọt lệ tình tuôn
Như mưa rơi rớt trên nguồn suối cao
Ba năm ân ái dạt dào
Nghìn năm sầu nhớ thương đau bẽ bàng
Bởi em là một bản đàn
Như dòng suối chảy thênh thang núi rừng
Còn đâu những buổi chiều hôm
Còn đâu một khối tình nồng em ơi
Nhớ em rừng núi xa vời
Đê anh lệ đẫm một trời nhớ nhung
Đau thương còn sắt se lòng
Nợ tình anh trả chưa xong đó mà!
Nhớ người yêu dấu xót xa
Nửa đêm thức giấc lệ xa đầm đìa
Hởi ơi! Trời đất chia lìa
Sầu thương đã cạn đêm khuya lạnh lùng
Mênh mong mây nước muôn trùng
Thế thôi là hết tình nồng đã phai
Tương tư nghìn kiếp lưu đày
Em ơi . Em hỡi hình hài héo hon
Nghìn năm tình sử vẫn còn
Để ai mong đợi mỏi mòn nhớ thương
Mịt mùng gió dập ngàn thương
Khối tình tôi đó đoạn trường biết bao
Tình tôi giờ quá xanh xao
Em ơi một khối ưu sầu ngàn năm
Nhớ nhung lệ đẫm chan dầm
Hởi ai ai hởi cho lòng đớn đau
Giọt thương giọt nhớ giọt sầu
Trở thành trang sử tình đau muôn đời
Khóc thương tràn ngập cả trời
Cả sông cả biển núi đồi hoang vu
Rừng xanh xa tít mịt mù
Những cơn gió bảo sóng xô ngàn trùng
Nhớ ai lòng thấy chạnh lòng
Lòng nghe băng giá đêm đông lại về
Sử tình dài lắm lê thê
Biết em giờ đã đi về nơi đâu?
Để cho gió thảm mưa sầu
Để cho rừng núi mưa ngâu ngập tràn
Đêm nay dưới ánh trăng vàng
Trăng tình dang dở trăng tan mất rồi
Ai người hiểu được tình tôi
Thế thôi là hết trọn đời đau thương
Kiếp nhân sinh kiếp đoạn trường
Nhớ thương người Ngọc còn vương vấn sầu ...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét