Tôi nói là yêu tôi sẽ yêu
đã mơ cùng mộng nhớ nhung nhiều
đã đem hồn vía bên ai đó
thơ thẩn tình ta vạn buổi chiều..!
ta để hồn thơ bay đến em
để lòng ấp ủ cánh hoa tim
hồn ta là cả trời vô tận
và biển tình yêu ngây ngất êm...
thơ tình ta viết muôn lời gió
mà gió trăng vàng ôi ngẩn ngơ
trăng sáng trời cao trăng vạn thuở
nằm nghe mộng mỵ nhớ người mơ..!
thơ ơi ! thơ hởi ! mộng tình ca
muôn kiếp nghìn đời thơ thiết tha
nhớ mãi trời ơi ! tôi mãi nhớ
nhớ người trong mộng dáng kiêu sa !
người ơi sắc nước hương trời đó
mà để sầu thương nhớ ngập lòng
cho nhớ cho nhung tình vạn thuở
như mùa thu lạnh nước thu trong !
rồi mây ngủ sắc trời xanh xám
cho lá hoàng hôn lá đổi màu
chiếc lá trên cao nhìn ảm đạm
cho ta thương nhớ vạn nghìn sau !
làm sao ai biết được tình yêu
như gió mây bay một buổi chiều
gặp gỡ rồi yêu và hứa hẹn
để rồi ôm mộng nhớ thương yêu !
CHIỀU ƠI CHIỀU NHỚ THƯƠNG AI
Chiều ơi chiều nhớ thương ai
còn tha thiết lắm tình dài trăm năm
mắt em sáng tợ trăng rằm
cho ta vào mộng âm thầm tương tư !
tình yêu là một trời mơ
tình yêu là một bài thơ diễm tình
chỉ mong ai đến yêu mình
cho mình ngây ngất cho tình ngất ngây
cho ta vào cõi tình say
dù muôn ngàn kiếp vẫn hoài yêu em
cho anh nằm ngủ trên tim
mà nghe tình ái êm đềm như mơ
cho ta hồn vía thẫn thờ
cho trăng sáng mãi cho thơ ngập lòng
để hồn thơ mãi mênh mông
chiều nghe gió thổi ta hong gió chiều
mây chiều thoang thoảng cơn yêu
tình cao diệu vợi bóng chiều trôi qua
hương thơm ai đó mặn mà
là hương tình ái đậm đà trên môi !
gió chiều gió của tình tôi
để tôi ngồi ngắm mây trời bên em
hiu hiu gió thổi qua rèm
cho ta say đắm tình mềm em ru !
em còn ru suốt mùa thu
cho mây gió thổi em ru nắng hồng
anh hôn ngàn nụ hôn nồng
chợt nghe hồn vía bềnh bồng trong mơ......
NHÌN TRĂNG TRĂNG LẠI HỮNG HỜ
Nhìn trăng trăng lại hững hờ
ngắm sao sao lại sững sờ với trăng
thơ ơi tìm đến Cung Hằng
cho thơ ngớ ngẩn sao băng mất rồi
sương chiều lạnh giá hồn tôi
cho tôi ngồi đó ngắm trời mây bay
ngàn năm mây vẫn bay hoài
cho mưa rơi rớt cho ai lạnh lùng !
cho tôi lạnh lẽo cô phòng
cho tôi nhung nhớ nghe lòng yêu yêu
tôi còn ôm mộng bóng kiều
tôi còn ôm mãi để yêu bên nàng
tôi còn nghe một cung đàn
tình em gieo rắc mơ màng chưa vơi
tình còn vương vấn trong tôi
sao tôi lạnh lẽo bên đời lẻ loi !
em giờ đã cướp hồn tôi
cho tôi say chết bên đời vì em
tôi còn mơ mãi trái tim
để tôi ngây ngất môi mềm khi yêu
bóng mơ là vạn buổi chiều
tình còn ngợp nắng hương yêu của nàng
chiều ơi mây gió thênh thang
nghe hồn thơ thẩn mơ màng đến ai..!
CHIỀU ĐÔNG LẠNH GIÁ
Đường chiều lạnh giá
rét run lòng ta
nhớ thương loài hoa
giờ đã xa rồi...
cuộc tình đã lỡ
nhớ nhung người ơi
chỉ là một thuở
ngàn năm đơn côi !
chiều đông lạnh quá
ta ngắm mây trôi
tình thơ buồn bã
nghe hồn chơi vơi.....
như bóng mây cao
về đến phương nào
muôn kiếp xanh xao
ngàn kiếp ưu sầu...!
cuộc tình nay đã
chìm trong cơn mơ
lòng buồn quá xá
tình ơi ! ngẩn ngơ...!
như gió trăng sao
về cõi muôn trùng
ôi buồn biết bao
giá băng lạnh lùng !
chiều đông lạnh quá
sắt se lòng ta
tiếc chi ngày qua
nhớ chi thời xa !
chuyện tình xưa cũ
đớn đau còn đây
buồn ơi tình lỡ
cho hồn thơ bay...!
ngày đông lạnh giá
tháng năm buồn đau
giờ nghe lạnh quá
trong hồn xanh xao...!
CHỈ LÀ TRĂM NĂM
Tặng anh nuôi Anton Nguyễn Hồng Thứ (28/12/2012)
Em qua và chúc anh đây
chúc Người sống thọ vui vầy cháu con
còn trời còn mươc còn non
còn anh tôi đó ta còn làm thơ
còn mây còn gió lững lờ
thì còn ngọn cỏ cho bò trâu ăn
còn thi ca cõi địa đàng
còn mưa còn nắng trần gian biển đời
còn tình yêu ở trong đời
thi còn mãi mãi loài người sản sanh
tình là ánh sáng hành tinh
sáng soi vạn vật cho mình sống vui
dù tình đau khổ ngậm ngùi
nhưng yêu để sống trong đời khổ đau
chớ nên tranh thấp tranh cao
chỉ là chuốc lấy khổ sầu mà thôi !
tinh yêu mãi mãi lên ngôi
cho ta vui sống quên đời đau thương
trăm năm trong cõi vô thường
đau thương nhiều lắm tai ương phủ đầy
đó là định luật trần ai
có vui có khổ cõi nầy thế thôi
khổ thi khổ thế ai ơi
khi vui muốn khóc khi cười ta đau !
tình ơi biết nói làm sao
đời ơi muôn sắc muôn màu trần gian
chỉ là một cõi địa đàng
trăm năm thôi nhé điêu tàn mai sau !
từ ngàn xưa đến ngàn sau
có ai sống mãi địa cầu ngàn năm
đêm đêm ta khóc lệ đầm
đời người rất ngắn ta thầm khổ đau...!
(15 phút xktt bên nhà antonhongthu@ymail.com)
chúc Người sống thọ vui vầy cháu con
còn trời còn mươc còn non
còn anh tôi đó ta còn làm thơ
còn mây còn gió lững lờ
thì còn ngọn cỏ cho bò trâu ăn
còn thi ca cõi địa đàng
còn mưa còn nắng trần gian biển đời
còn tình yêu ở trong đời
thi còn mãi mãi loài người sản sanh
tình là ánh sáng hành tinh
sáng soi vạn vật cho mình sống vui
dù tình đau khổ ngậm ngùi
nhưng yêu để sống trong đời khổ đau
chớ nên tranh thấp tranh cao
chỉ là chuốc lấy khổ sầu mà thôi !
tinh yêu mãi mãi lên ngôi
cho ta vui sống quên đời đau thương
trăm năm trong cõi vô thường
đau thương nhiều lắm tai ương phủ đầy
đó là định luật trần ai
có vui có khổ cõi nầy thế thôi
khổ thi khổ thế ai ơi
khi vui muốn khóc khi cười ta đau !
tình ơi biết nói làm sao
đời ơi muôn sắc muôn màu trần gian
chỉ là một cõi địa đàng
trăm năm thôi nhé điêu tàn mai sau !
từ ngàn xưa đến ngàn sau
có ai sống mãi địa cầu ngàn năm
đêm đêm ta khóc lệ đầm
đời người rất ngắn ta thầm khổ đau...!
(15 phút xktt bên nhà antonhongthu@ymail.com)
CHO DÙ TRÁI ĐẤT VẪN QUAY
Cho dù trái đất vẫn quay
ta còn say mãi say hoài em ơi
ta say vi bởi cuộc đời
ta say vì bởi kiếp người khổ đau
trăm năm còn có gì đâu
chẳng qua một nắm cỏ khâu xanh rì ( Nguyễn Du)
tình yêu khốn khổ biệt ly
hợp tan tan hợp ta thì khổ đau
cho nên thơ mãi tràn trào
tuôn như suối đổ thao thao không dừng
địa cầu quay mãi không ngưng
loài người cũng thế không ngừng đau thương
đời là một bãi chiến trường
tranh danh đoạt lợi tai ương phủ đầy !
chiến tranh tang tóc vì đây
cũng vì danh vọng tiền tài giết nhau !
đời ham tranh thấp tranh cao
tranh nhau tranh mãi cùng nhau vô tù !
thà rằng không có một xu
còn hơn trong cảnh ở tù ai ơi !
tự do độc lập ai ơi
không chi ràng buộc ta cười mình ta
ta vui cũng viết thơ ca
ta buồn cũng viết tình ca cho đời !
thơ giờ không khóc thơ cười
cười đời ngu muội nên người hơn thua
kẻ ngu có tật chó hùa
để binh kẻ quấy hay ưa vô tù
chết rồi địa ngục âm u
ở cùng ma quỷ mịt mù hang sâu
hơn thua chi phải u sầu
chỉ là một nấm cỏ khâu vàng khè
phơi mưa cùng nắng không che
nằm yên lặng lẽ bên lề ruộng hoang
người ơi ! ta chán thế gian
A Di ta niệm Phật Đàng mai sau !
thế gian là một cõi sầu
đời là biển khổ ai đâu tỏ tường !
(20 phút xktt bên nhà Phan Mai)
CHÉN RƯỢU CÀN KHÔN
Chén rượu Càn Khôn rượu của Trời
Quỳnh Tương Phật Mẫu tặng cho đời
nếu ai uống được triên miên thọ
sống mãi trên cao cạnh với Người !
Trời thương ta lắm các con Trời
Mong đời thuận thảo sống vui chơi
chớ nên thù ghét gây chinh chiến
bởi vì ngu muội máu tuôn rơi ! (đoạn nầy phá luật)
Rượu quí Càn Khôn , rượu cõi trên
lại còn thơm lắm quả Đào Tiên (1)
Phật còn ban tặng người nhân thế
một kiếp lo tu Phật rước liền
trăm năm trong cõi đời đau khổ
ta quyết phen này uống rượu tiên
Đức Mẹ từ bi ban phước lớn
sau sẽ về trời lên Cửu Thiên !
Huyền Thiên Tạo Hóa rất cao siêu
nhân thế làm sau hiểu được nhiều
nêu ai quay gót sang bờ bến
trở về cùng Mẹ Bến Tình Yêu !
Nay ta nâng chén Càn Khôn nhé
mời bạn cùng tôi uống rượu Quỳnh
cõi giã ai ơi đời ảo tưởng
mà người nhân thế ngỡ là "vinh" (vinh quang)
uống chén Quỳnh Tương rượu của Trời
rượu Càn Khôn ấy bạn cùng tôi
rượu Quỳnh ta uống tình tri kỷ
ngàn năm sống mãi bạn mình ơi !
đào tiên một trái muôn ngàn kiếp
ta sẽ an hoài trên cõi tiên
mãi mãi ngàn năm đời bất tận
nếu tâm từ ái dứt ưu phiền !
(1) đào tiên nơi cõi tiên không phải đào tiên nơi thế gian nhá)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét