https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Tư, 14 tháng 8, 2013

TÔI LÀ CHÚA TỂ CỦA TÌNH YÊU

TÔI LÀ CHÚA TỂ CỦA TÌNH YÊU (Tình khúc 3 )

Tôi là chúa tể của tình yêu
của nắng cùng mưa gió lạnh nhiều
ôm áng mây chiều trôi lớ lững
của mùa thu lạnh gió hiu hiu !

Tôi là chúa tể của ngàn hoa
ôm ánh trăng tàn tôi thiết tha
mây nước trùng dương sương khói phủ
hoàng hôn nhè nhè đón mây chiều !

Tôi là chúa tể của thời gian
tôi mãi là tôi với mộng vàng
tôi đã yêu người muôn thế kỷ
và còn yêu mãi mộng còn mang..!

tôi là chúa tể của muôn sao
của ánh hào quang rực ánh hào
ôi nhớ ôi thương trời biển mộng
tình yêu tôi đó đẹp làm sao...!

Tôi là chúa tể ở sơn lâm
của núi rừng xa mộng nhớ thầm
ôi gió cùng trăng là bến mộng
để tôi yêu mãi ánh trăng rằm !

Tôi là chúa tể của muôn trăng
của cả không gian ngập ánh vàng
theo khói sương bay ngàn vạn nẽo
hồn tôi ngơ ngẩn lúc thu sang ...!

Tôi là chúa tể của mùa thu
của nắng cùng mưa quá mịt mù
tôi dải thơ tình bay lất phất
như mùa thu lạnh bóng thu mơ.....

Tôi là chúa tể của nàng Thơ
ngàn áng thơ tình bay ngẩn ngơ
ngập cả không gian ngàn vạn thuở
thơ còn bay mãi vạn chiều mơ.....!

Sài Gòn 14/7/2013







BAOLOCMAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG HỌA THƠ T.T.K.H


HOA TÌNH YÊU


Mỗi mùa thu úa ánh chiều hôm
nhặt lá hoa rơi cảm thấy buồn
nhuộm ánh nắng tà nghe lá rụng
tôi chờ người đển để yêu thương !

người ấy thường hay vuốt má tôi
rồi người hôn hít ở trên môi
làm ta chết điếng trong điên loạn
trong trái tim yêu chẳng muốn rời !

rồi người hôn mãi trên môi mọng
cho cả hồn ta ngây ngất yêu
ta chết trời ơi ta đã chết
đôi tay tình ái rất cao siêu !

tay chàng ve vuốt trên thân thể
trên tấm thân vàng ta đắm say
rồi ngất rồi ngây và đắm đuối
ta yêu chàng lắm bởi đôi tay !

đôi tay kỳ diệu bởi vì yêu
ta ngóng trông ai mỗi buổi chiều
để đắm để say và chết giấc
tình yêu hấp dẫn biết bao nhiêu !

ta vẩn đi bên cạnh cuộc đời
ái ân nồng ấm mãi người ơi
mà từng thu chết từng thu chết
cùng chết bên nhau với cuộc đời !

người ấy thường hay quấn lấy tôi
để môi tìm mãi đến bên môi
tay chàng nâng mãi đôi bồng đảo
say đắm bên ai chẳng dám cười !

tình yêu là thế yêu là thế
là để môi tình sát lại nhau
và để môi ai kề sát ngực
để hôn cho được đóa hoa đào !

tình yêu ơi hởi hởi tình yêu
nhân thế say yêu đắm thật nhiều
say cả ngàn năm muôn thuở trước
loài người yêu mãi mãi còn yêu.....!

Sài Gòn 14/8/12013



NGẮM ÁNH TRĂNG KHUYA

Ngắm ánh trăng tàn dạ xót xa
yêu chi ơi hởi kiếp người ta
chỉ là một giấc mơ tình ái
một giấc mơ tình tôi thiết tha !

thiết tha chi mấy tình dang dỡ
một kiếp trăm năm vạn kiếp sầu
ôi cõi phong trần đời gió bụi
chỉ là gió thoảng với chiêm bao !

đây chút tình riêng gởi đến nàng
gởi buồn cho gió gió bay hoang
ta ôm gối chiếc sầu muôn thuở
mà kiếp tơ tầm ta đã mang.....!

nay ngắm trăng tàn ta đớn đau
mùa thu còn đó ở trên cao
lá ơi lá hởi thu vàng úa
một kiếp yêu thương vạn kiếp sầu !

thôi hết từ nay vạn nẽo đường
còn đâu hương lửa ánh chiêu dương
còn đây một khối sầu muôn thuở
ta khóc em ơi rất đoạn trường !



TÔI CHỈ LÀ TÔI THẾ THẾ THÔI

Tôi chỉ là tôi thế thế thôi
chỉ vì say đắm một bờ môi
mà tôi phải khổ muôn ngàn kiếp
đau đớn nên thơ ngập cả trời !
Tôi đã yêu và tôi đã đau
buồn ơi buồn lắm vạn nghìn sau
và từng thu chết từng thu chết ( lấy ý thơ TTKH)
chôn lấp trong tim vạn khối sầu !
tôi đã đau vì tôi đã yêu
tình nay đã cạn xót xa nhiều
mà hồn thơ đó muôn ngàn kiếp
trong cõi lòng tôi nghe tiếng "Yêu" !
Tình yêu là đó cõi đau thương
cõi của sầu thương cõi đoạn trường
tôi mãi ôm sầu muôn vạn kiếp
gởi hồn cho gió ngập muôn phương..!
Tình là gì đó để ta si
ôi khúc tình ta khúc Biệt Ly
bèo hợp rồi tan ngàn vạn dặm
chia ly còn biết nói năng gì !

TÔI LÀ THI SĨ CỦA TÌNH YÊU (Tình khúc thứ 2 )
Tôi là thi sĩ của tình yêu
lệ đẫm tình thơ gió hắt hiu
ôm cả trời mây về một cõi
nghe hồn lạnh giá biết bao nhiêu !
Tôi là thi sĩ của muôn phương
của vườn hoa ái ngập mùi hương
mà hương tình đó còn lơ lững
trong khói sương chiều tôi vấn vương !

tôi là thi sĩ của trăng sao
của mùa thu chết ở trên cao
rồi mây rồi nước trong đêm lạnh
tôi thả hồn thơ tận xứ nào !
tôi là thi sĩ bởi lòng tôi
ôi viết thơ yêu để tặng đời
bao áng thơ lòng còn dang dở
thơ tôi như suối đổ bên trời !
tôi là thi sĩ của thương đau
trong cõi lòng tôi ngập những sầu
nghe trái tim tình tôi buốt giá
như trời giông gió ở trên cao...!\

TÔI CHỈ LÀ TÔI CÓ THẾ THÔI
Tôi chỉ là tôi có thế thôi
chỉ là thi sĩ viết thơ chơi
tình tôi là đấy trời vô tận
như thể ngàn sao thật sáng ngời !
tôi là thi sĩ để tôi yêu
để khóc cùng thương lệ cũng nhiều
lệ của tình yêu muôn kiếp trước
những đêm lạnh lạnh gió hiu hiu !
tôi là thi sĩ của trời mây
bao áng thơ tình tôi ngất ngây
đã viết ngàn năm giờ mãi viết
viết cho nhân thế mãi còn say..!
tôi là thi sĩ của muôn sao
của áng thơ ca ngập những sầu
tôi để cho lòng theo gió thoảng
tình yêu ơi hởi giấc chiêm bao !
tôi là thi sĩ của ngàn hoa
của ánh chiều hôm trước mái nhà
khi bóng hoàng hôn vừa chợp tắt
như đàn chim nhạn lướt bay qua..!
tôi là thi sĩ của thời gian
của cả không gian ngập ánh vàng
ôm gió mây bay về một cõi
tình yêu nhân thế giấc mơ hoang..!
tôi là thi sĩ của đau thương
của nắng cùng mưa ngập phố phường
tôi để hồn tôi bay vạn nẽo
thơ đã hòa tan trong khói sương...!
tôi là thi sĩ bởi tôi đau
trong cõi lòng tôi vạn khối sầu
theo gió mây bay về bất tận
hồn tôi nào biết sẽ về đâu..!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét