http://3.bp.blogspot.com/-lW_bGbkyH4s/TznrydIdV4I/AAAAAAAAMaI/rp7Yd3i_4WY/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 21 tháng 1, 2014

TIÊN NGA GÍANG THẾ BÊN HỒ

Nàng là tiên nữ giáng trần
Ngồi bên bờ suối mây ngàn gió reo
Hồ xuân in bóng trong veo
Bóng trăng lơ lững trên đèo xa xa
Hoàng hôn nhuộm ánh nắng tà
Phủ lên mái tóc tiên nga tuyệt vời
Trời xanh mây nước chơi vơi
Bức tranh tuyệt đẹp của trời ban cho
Đàn ta gẫy khúc cung tơ
Chim muôn ca khúc thẫn thờ vì ai
Dáng tiên rực rỡ hình hài
Là hoa tình ái hương say đắm lòng
Giữa trời mây nước mênh mông
Gió trăng giờ đã bềnh bồng như mơ
Sông trăng tình lạnh hững hờ
Bến tình ta đợi bến chờ ta mong
Tình xuân ngập cả muôn lòng
Cho ta đứng đó để hồn bay cao
Trong hồ cá lội lao xao
Chim sa cá lặn ào ào suối reo
Nước trong như thể mắt mèo
In hình ai đó mỹ miều hơn hoa
Tiên nga nhan sắc mặn mà
cho ta đứng ngắm hồn sa cõi tình
Trời chiều mây nước thênh thênh
Vườn hoa xuân trổ mông mênh một trời
Hoa xuân như đã tươi cười
Cùng nhau chào đón một người Tiên Nga...!

(Thơ CTVL minh họa hình cảnh Tiên nữ bên bờ hồ của anh Ng Trọng)

MỘT YÊU HAI NHỚ BA BUỒN
Một yêu hai nhớ ba buồn
Bởi yêu nên nhớ tình tuôn lệ nhòa
Nàng loài hoa quí kiêu xa
Nên ta đứng đó trong mà ngẩn ngơ
Thơ giờ thơ đã thành thơ
Đàn ta ta gẫy tình mơ gió ngàn
Mưa thu giờ đã tràn lan
Đàn rung phim ngọc tay vàng ngân nga
Đêm nay ta ngắm trăng ngà
nhớ ai ta nhớ ta mà tương tư...!
(5 phut xktt )

NHỚ EM
Nhớ em này chớ nhớ ai
Nhớ đôi mắt phượng mài ngài xinh xinh
Ai cho ta nếm bưởi tình
Để ta cảm thấy lòng mình trẻ trung
Ước gì ta ngủ chung mùng
Để ta quên hết lạnh lùng cô đơn
Mai này đã đến mùa đông
Có em sưởi ấm hương nồng tình ta
Náng là cá lặn chim sa
Cho anh Hồn Núi dù già cũng ham
Cho anh hôn cái nồng nàn
Để anh chết điếng trên nàng tiên nga
Trời ơi da thịt nõn nà
Ta yêu yêu cái mặn mà trời cho
Ta si vì quá thơm tho
Ta yêu vì trái bưởi to của nàng
Trời ơi tình đã ngập tràn
Tim ta bốc cháy thên thang một trời
Người ta đã yêu người
Như mây yêu nước như trời yêu hoa
Trời sanh ai đẹp nõn nà
Đẹp chi ngưởi hởi ta mà ngẩn ngơ !

Cung Trầm Vũ Lang sáng tác bài thơ này theo hình ảnh bốc lửa bên blog Ngọc Nhiểm Hôn núi 10 phút
ĐC :ngocnhiem.blogtiengviet.net

ANH ÁC QUÁ TRỜI (Tặng anh Ngọc Nhiểm Hồn Núi)

Anh ác quá trời
chuyên môn phô hình người đẹp
cho ai cũng chết vì anh trong cuộc đời !
Mà ai cũng chết trong cuộc đời
chỉ vì người đẹp đó anh ơi
trong đó có anh
trong đó co tôi
và có cả mọi người
mà ông Trời đã tạo ra
người đẹp tuyệt vời
cho bọn đàn ông mình mê tơi
và chết vì người đẹp anh ơi
mà ai cũng chết
và tôi cũng thế
anh cũng thế
muôn đời....!
CÒN CHÚT GÌ ĐỂ YÊU
Còn chút gì để yêu
Như mùa thu cô liêu
Tim ta sầu lá úa
buổn ơi những buổi chiều !

Còn chút gì để thương
Để thiên đương chấp cánh
khi lòng còn vấn vương
Tình yêu ơi thần thánh

Còn chút gì để mơ
cho hồn ta thành thơ
như hoàng hôn rũ bóng
cô đơn và bơ vơ...!

Còn chút gì trong tim
như mùa xuân ấm êm
Hoa thôi tàn lá rủ
ta bên nhau êm đềm...!

Tàn giấc mơ hoa (Thân gởi Mai Tuyết)

Nữa đời một giấc mơ hoa
Tình yêu ơi hởi để là thương đau
Đau thương một khối ưu sầu
Người đi bỏ lại nhịp cầu tơ vương !
Chút tình gởi gió cho hương
Gởi mây cho nắng thiên đường bay cao
Nữa đời yêu đã qua mau
Như trăng với nước như sao trên trời
Như bình minh nắng rạng ngời
Chiều tàn là rụng tơi bời gió thu
Tình xưa giờ đã mịt mù
Trôi ra biển cả âm u mất rồi
Người đi bỏ lại tình tôi
Cho tôi chết đứng chết ngồi vì yêu
Ta ngồi trong cảnh trời chiều
Ngắm mây ngắm nước cánh diều bay bay
Lạnh lùng một cõi trời mây
Suối mơ đã cạn chiều say đã tàn
Chỉ là một giấc mơ hoang
Chỉ là ảo tường địa đàng mơ hoa !
CHO TUYẾT LAN
Cám ơn người đẹp của lòng anh
Tôi đã yêu người lúc tuổi xanh
Mà tuổi tình yêu qua rất chóng
Buồn ơi mắt lệ đổ long lanh !

Chớ phải người ơi chẳng có già
Ai ai rồi cũng phải phôi pha
Một thời xuân trẻ nay tàn cỗi
Nghĩ đến lòng ta lệ xót xa !

Tôi đã yêu và tôi đã đau
hồn tôi giờ đó đã xanh xao
Xuân ơi xuân đến rồi đi nhỉ
Năm tháng tàn phai nhạt má đào !

Ôi kiếp nhân sinh vạn mối sầu
Một thời xuân sắc có còn đâu
Làm sao ai kéo thời gian lại
Đau lắm lòng ta cuộc bể dâu !

Rồi tháng ngày qua tháng tháng qua
Đếm bao xuân lẻ để thu già
Đời người như chiếc lá thu vàng úa
Trăm năm là hết cũng phôi pha...!

TRĂNG TÌNH YÊU
Tặng Nữ sĩ Phạm trinh

Trăng ơi trăng hởi trăng ngà
Nhớ em nhớ lắm nên ta lại sầu
Nàng ơi thi sĩ ở đâu?
Cho ta xin bắt nhịp cầu để yêu
Ta khôn nên bắt cầu kiều
Để đêm đêm có người yêu bên mình
Để cho người ấy yêu mình
Cho mình mình biết ái tình là chi ?
Tình yêu là một chữ si
Chữ nhung chữ nhớ địa đàng
Có em là cõi thiên đàng muôn hoa
Nàng ơi nàng có yêu ta
Ta bay trong gió ngàn xa dặm ngàn
Ta đi tìm cõi thiên đàng
Để ta ôm giấc mộng vàng bên ai
Tình yêu làm cõi lòng say
Bởi ta mơ tưởng đêm ngày vì yêu
Người ơi em quá yêu kiều
Dáng em tha thướt mỹ miều làm sao
Như trăng chiếu sáng hôm nào
Tình ta ấp ủ mộng đào tiên nga
Ta yêu vì cái mặn mà
Ta mơ vì cái nõn nà của ai...!

GIAC MONG SAU

Đêm thu thờ thẫn ngắm mây trôi
Mây trắng giăng giăng ngập khắp trời
tím cả hồn tôi ngàn vạn kiếp
Đau thương nhiều quá ở trong đời...!

Chỉ là một kiếp với đau thương
Để yêu để khổ cõi vô thường
Đời người thấm thoát như mây gió
Như thể mưa dầm với gió sương..!

Đêm nay buồn lắm lệ tuôn rơi
Khóc cho thân phận kiếp con người
Chỉ là khoảnh khắc trăm năm đó
Tôi khóc ai ơi cái cuộc đời..!

Tôi đã yêu và tôi đớn đau
Buồn ơi còn đến tận ngàn sau
Tim tôi máu lệ dường như đã
Ngập cả hồn thơ giấc mộng sầu...!

CHỚ BÁN NGHE EM
Ai mua em chớ bán nghe em
Đừng bán em ơi để lấy tiền
như là mấy kẻ đem thân bán
Có tiền mấy gả lại mua tiên !

Tiên nầy tội lỗi lắm tiên ơi
Tội bán thân ặn tội quá trời
Chỉ vì cao vọng ham tiền tỷ
Bưởi to bưởi bự bán cho người !

Đời nay tham vọng kiếm đô la
Tô sắc tô hương cái nõn nà
Để bán cho đời gom bạc tỷ
sống cho dài các với xa hoa !

Đời nay chỉ biết có tiền thôi
Suy nghĩ ta ơi thật tức cười
Bỏ hết luân thường và đạo lý
Sống vì tiền bạc đó mà thôi !

Đời ham danh vọng đời thường chết
Hết phước mang gông xuống ngục tù
Tội lỗi chất chồng đời uế trược
Sẽ vào địa ngục đến thiên thu !

(CTVL có ý khuyên mọi người hãy giữ luân thường đạo lý của cha ông)

AI MUA EM EM BÁN KHÔNG EM
Ai mua em em bán không em
Bán để mình yêu để nhịn thèm
Tình yêu là thế yêu là thế
yêu để muôn đời thương nhớ em !

Anh mua em em bán không em
Bán để mình yêu khỏi nhịn thèm
Tình là như thế ai không thích
Anh sẽ ngàn đời yêu quý em !

ai mua em em bán hay cho
Bán để mình yêu để hẹn hò
Em hởi anh người đang đói khát
Đói tình nên đã viết thành thơ !

Tình yêu không bán chỉ nên cho
để nhớ để thương với đợi chờ !
Để yêu say đắm người trong mộng
Và để muôn đời mộng với mơ....!
THƠ TÌNH CÒN MÃI ANH ƠI
Thơ tình còn mãi anh ơi
Viết cho đời đó để người ngâm nga
Trăm năm rồi cũng sẽ qua
Thơ còn bay mãi ngàn xa dặm ngàn
Thơ đi trên lá thu tàn
Để ta ôm giấc mộng vàng ta đi
Ngày nào tình đó lâm ly
Mà nay tình đã biệt ly mất rồi...!
Mênh mông mây nước lưng trời
Thuyền ra biển cả xa vời còn đâu....
Tinh yêu là vạn khối sầu
Kiếp nhân sinh đo biết bao nỗi buồn !
THÔI BUỒN CHI EM ƠI
Thôi buồn chi nữa người ơi
Buồn chi buồn mãi cho đời héo hon
Hoa xưa rồi cũng hao mòn
tình xưa rồi cũng có còn nữa đâu!
Chỉ còn đây vạn mối sàu
Hoa tàn héo úa xanh xao hết rồi
Chỉ là khoảnh khắc mà thôi
Trót sinh ra một kiếp người khổ đau
Trăm năm còn có gì đâu
Chẳng qua một nấm cỏ khâu xanh rì (Nguyễn Du)


TÌNH MƠ ĐÃ TÀN
Trời mênh mông nước mênh mông
Nhớ ai ai nhớ nghe lòng quạnh hiu
Còn đâu có những buổi chiều
Bên nhau say đắm tình yêu nồng nàn
Tình là ngọn gió bay ngang
Gió đi đi mất thu tàn lá bay
Đau thương còn mãi ngập đầy
Con tim đau nhói tình yêu bẽ bàng !
Tình như dòng suối ly tan
Nước đi đi mãi lệ tràn năm châu
Nào ai biết nước về đâu
Bỏ ta ở lai tình sầu thiên thu....
Rồi ta ngồi đó làm thơ
Nhơ trăng nhớ nước tình mơ đã tàn....

TÔI CHỈ LÀ TÔI SỐNG ĐỂ YÊU

Tôi chỉ là tôi sống với đời
Viết thơ tình ái để vui chơi
Viết cho người đọc và mê mẩn
Để sống và yêu cái cuộc đời

Tôi chỉ là tôi chẳng khổ đau
Chẳng buồn chi nữa chuyện ngàn sau
Nếu tôi có được trăm người đẹp
Thì cả đời tôi chẳng hận sầu !

Tôi đã yêu ai cả cuộc đời
Nàng là hơi thở của lòng tôi
Để tôi yêu mãi và tôi sống
Tối sống ai ơi với cuộc đời !

Tôi đã yêu và tôi sẽ yêu
Tình còn hấp dẫn biết bao nhiêu
Nên đêm tôi ngũ và mơ mộng
Ôm ấp trong mơ vạn bóng kiều !

Vườn hoa biết nói ngập trần gian
Đẹp lăm ai ơi cõi địa đàng
Ai cũng mê say vì sắc đẹp
Còn tôi thi sĩ cũng mê man !

Tình yêu nhân thế tuyệt làm sao
Tô sắc thêm hương vạn sắc màu
Cho cả đời ta luôn hạnh phúc
Bởi vì có được Nữ Anh Hào....!

Trời ơi tôi đó mãi si si
Tôi để hồn thơ tôi đắm mê
và cả đời tôi luôn đắm đuối
Ai làm tôi đó quá lâm ly....!

CHIỀU NHỚ MẸ (15/11/2013)

Chiều Sài Gòn mùa thu sầu lá úa
Nhớ em nhiều đồng lúa chín miền quê
Lửa yêu thương còn mãi mãi lê thê
Cứ cháy mãi tràn trề trong giấc ngũ
Yêu em lắm kể từ khi thôi bú
Giọt sữa mẹ hiền nay đã hết còn đâu
Chỉ còn trong tim một khối ưu sầu
Thương nhớ mẹ những ngày xưa năm cũ
Tình yêu thương của mẹ hiền muôn thuở
Rât thiêng liêng lớn lắm tợ mây bay
Rồi đến khi mất mẹ đã yêu ai
Em thay mẹ những năm dài tháng vắn
Đời cho ta những nỗi niềm cay đắng
Nên đau thương tràn ngập cả hồn thơ
Đời là đau là khóc mộng cùng mơ
Là tất cả thành thơ tình bất tử
Sanh ra đời để yêu và để khổ
Mà không yêu cũng lỗ bạn đời ơi
Nên ta thề ta mãi mãi yêu người
Dù có khổ còn hơn là phải lỗ
Nên vì thế loài người đành chịu khổ
Khổ vì yêu còn hơn phải cô đơn
Sống cô đơn thường mắc bịnh tâm thần
Không chồng vợ không tình thương con cái.....
Nên ta thề sẽ yêu người mãi mãi
Cho dù rằng đến chết cũng còn yêu
Nàng đã thay hình bóng mẹ yêu kiêu
Thay thế mẹ nâng niu và âu yếm....
Ôi tình yêu trong dời ta đã nếm
Cám ơn ai thay mẹ đến cùng ta...
Để ta buồn ta không khóc không la
Vì đã thế mẹ già ta yêu dấu.....

Tặng hoanganh-79

Em sầu vì thế hở em
Hay sầu vợ bỏ đêm đêm một mình ?
Trời ơi cái chữ ái tình
Biết bao kẻ khổ hành tinh cõi nầy
Tình thường thay đổi đổi thay
Đời thường than khóc đêm ngày vì yêu
Ai qua được ải cầu kiều
Ai đi qua được bóng kiều giai nhân
Anh hùng trong cõi trần gian
Ai ai cũng chết vì nàng mà thôi
Tôi thi đã chết lâu rôi
Bây giờ đến lượt cho người khóc la
Tình yêu trong kiếp người ta
Ai ai cũng khóc cũng là trong đời
Khóc là tô điểm cuộc đời
Có vui có khổ kiếp người thế thôi
Có ai hiểu được tình tôi
Được sanh ra ở trong đời đau thương
Đời là cảnh khổ đoạn trường
Kiếp người là thế tai ương bất ngờ
Khổ đau từ đó thành thơ
Thơ tình bất tử cũng nhờ yêu thương
Đời là mưa nắng gió sương
Có vui có khổ lể thường thế gian
Ai ơi đừng khóc đừng than
Nhờ đau thương đó Phật đàng mai sau !(1)
Cho nên chớ có ưu sầu
Mà vui vẻ sống quên đau trong đời
Rất là ý nghĩa ai ơi
Biết là đau khổ nên người lo tu
Về sau hạnh phúc thiên thu
Bồng lai Tiên cảnh bay vù Tây Phương...
Ai khôn về cõi Phật Đường
Còn người ngu dại hay thường ngũ mê
Cho nên chẳng biết đường về
Ham mê danh lợi u mê đó mà !
Nam mô Bổn Sư Thích Ca
A Di Đà Phật độ mà trần gian....!

CTVL viết theo lời Phật dạy " Đau khổ là hạt giống Bồ Đề)(1)
Sài Gòn 15/11/2013

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét