http://3.bp.blogspot.com/-lW_bGbkyH4s/TznrydIdV4I/AAAAAAAAMaI/rp7Yd3i_4WY/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 18 tháng 3, 2014

TRĂM NĂM HAY NGHÌN NĂM (TK THỨ 4)



 Ta xa rồi muôn thuở
Thời thơ ấu vàng son
Tuổi tình yêu bé con
Giờ tiêu tan mất hết
Ta muốn gào lên
Ta muốn thét lên
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Sao mi tàn ác
Đã vô tình cướp mất tuổi thơ ta !
Trái tim ta như chiều tàn nắng hạ
Cho ta buồn ngồi đó vạn nghìn năm
Ta ngồi đây nghe mưa gió thì thầm
Như biển cả sóng xô triều biển động
Đời là thế lắm khi là ác mộng
Đã thét gào như biển sóng trần gian
Ta lang thang đi tìm cõi thiên đàng
Là ảo tưởng mơ màng trong cõi thế
Tình là thế đau thương và ngấn lệ
Mà người cho ta phải nhận đau thương
Tình yêu ơi theo với gió ngàn phương
Ta ở lại ôm sầu muôn thế kỷ
Tuổi thơ ơi đời vui như lủ khỉ
Giờ thân tàn ma dại có còn đâu
Trong đau thương muôn vạn thảm nghìn sầu
Ta chợt thấy trái tim mình hóa đá
Đời cho ta đau thương nhiều quá xá
Lình hồn ta thành lệ đá thiên thu
Trái tim ta như trời biển âm u
Ta gào thét giữa muôn trùng biển rộng
Đời là thế !
Chỉ là mơ với mộng
Đã điêu tàn sau một kiếp rong rêu
Ta chợt biến thành
Một khối đá vô tri
Ta chợt thấy lòng
Như sỏi đá rêu phong.......!


Thực chất của tình yêu

Ta muốn hóa thành những tia nắng ấm
Để hồn ta như thể bóng mây bay
Còn hôm nào ân ái để tình say
Ta ngất lịm trong bàn tay ai đó
Tình ngây ngất muôn ngàn đời vạn thuở
Từ mê ly dang dở tới đau thương
Ta yêu người say đắm với mùi hương
Vườn ân ái thiên đường hoa nở rộ
Nhưng yêu đương cũng chỉ là một thuở
Để cho ta tiếc núi vạn nghìn năm
Tiếc vì ai nhan sắc tợ trăng rằm
Cho ta khóc nghìn trăng muôn thế kỷ
Yêu là gì đời cho là ủy mị
Mà nhờ yêu nên mới có ta đây
Để cho ta cũng đắm với tình say
Rồi sau đó chia tay ta phải khổ
Đời không yêu đời ta lại càng lỗ
Bởi vì không ai đó để ta yêu
Trong cô đơn lạnh giá lúc mưa chiều
Ta rung rẫy vì sương trời giá lạnh
Sống không yêu đời vô cùng bất hạnh
Như thể là cõi chết ở trần gian
Để đêm đêm ta nhìn ngắm trăng vàng
Rồi than khóc đời ta là vô nghĩa !

XA RỒI TUỔI THƠ
Đã xa rồi độ ấy
Nghe lòng xót xa đau
Ta nay xin quỳ lạy
Thời gian chớ qua mau !

Xin thời gian ngừng trôi
Cho tôi và để cho tôi
Sống mãi với cuộc đời
Dù đời có đau thương
Cũng có sắc có hương
Cùng có tình có nghĩa
Dù đau thương thấm thía
Nhưng đời cũng đáng yêu
Có biết bao buổi chiều
Nghe gió lạnh hiu hiu..

Rồi ta để hồn bay theo với gió
Hồn lại về cùng gió với mây bay
Chút hương tình ta đắm nguyệt hương say
Rồi ta thấy bóng ai trong gió thoảng

Yêu là đấy làm sao ta quên lãng
Để thơ tình ta cháy sáng bởi vì yêu
Tình yêu ơi sao mi quá cao siêu
Nàng là trăng
Là gió với mây chiều......
Cho ta đó...
Biết bao nhiêu là say đắm..!

Hạnh phúc bên em
Cũng có nghĩa là thê thảm
Khi tình yêu thành cánh én bay qua...

Cho ta đau....
Khi tình đã bay xa
Như chiếc lá mùa thu vàng héo úa !

Tình biệt ly muôn nghìn đời vạn thuở
Có bao giờ ta gặp lại cùng nhau
Để ta ngồi cùng ngắm ánh trăng sao
Rồi âu yếm cho tình ta bất tử...

Ôi yêu thương
Cõi trần gian một thuở
Nhớ thương ai !
Ta ngồi khóc vạn nghìn năm
Lửa yêu thương
Còn bốc cháy âm thầm
Đã thiêu đốt
Linh hồn ta thành gió bụi..!

TRĂNG VÀ NÚI HÕI TUỔI THỌ NHAU

Cung Trầm Vũ lang họa thơ nguysongsy

Núi ơi bao tuổi vậy ta
Sao ai hõi mãi vậy mà lặng thinh
Ta buồn ta khóc một mình
Vườn bao nhiêu lá thì mình bấy nhiêu !
Gió mưa cùng khói sương chiều
Có ai đếm được tình nhiều như mây
Ngàn cây xanh biếc đêm nầy
Sông trăng đã lặng tình say vẫn còn
Bao nhiêu là lá xanh non
Lá bao nhiêu tuổi ta còn bấy nhiêu
Lá nào lá của tình yêu
Lá nào lá của tình nhiều hơn trăng
Trăng ơi ôm giấc mộng vàng
Để ta ngồi đó lang thang biển tình
Biển nào biển chẳng màu xanh
Tình nào tình có yên lành trăm năm
Sông Trăng bến đợi trần gian
Hoa nào mà chẳng phai tàn sắc hương
Ta đi tìm cõi thiên đường
Còn xa dịu vợi ngàn trùng biển khơi
Thơ ta còn khóc cho đời
Trăm năm ngắn ngủi mọi người ra đi
Ngàn năm núi chẳng hề gì
Vẫn còn sống mãi trăng thề cùng non
Rừng xanh bao lá xanh non
Núi bao nhiêu lá tuổi còn thiên thu
Kiếp sau làm núi thiên thu
Sống hoài sống mãi thiên thu không già
Núi xanh hùng vĩ cao xa
Sánh duyên cùng gió trăng ngà vạn niên (năm)
Người đời chết sớm bởi điên
Vô vòng DANH LỢI triền miên khổ sầu
Khổ đau tuổi thọ không lâu
Còn Trăng với Núi thiên thâu sống hoài
Người đời ngu sống không dai
Còn trăng với núi sống hoài vì khôn
Không sanh không tử trường tồn
Vô vòng sanh tử lẻ thường tử sinh
Có sanh có tử thường tình
Phật không sanh tử không tình yêu thương
Tây Phương nơi cõi Phật Đường
Đời dời kiếp kiếp trường tồn yên vui
Không còn có cảnh ngậm ngùi
Luân hồi sanh tử ai ơi khổ nàn
Tuổi đời rất ngắn trần gian
Làm sao sánh với tuổi Trăng sống hoài
Biển sanh cùng với non đoài
Trường sanh chẳng yểu sống hoài thiên thu !
Bởi người nhân thế mê ngu (mê muội, Phật nói)
Tham danh tham lợi ngục tù ngàn năm..............

(Phật dạy là luân hồi sanh tử lắm khi địa ngục muôn đời đó)

(Bài thơ của bạn rất có ý nghĩa tặng bạn 3 cúp vàng9999 nhé,mình họa thơ bạn 20 phút đó, kỹ niệm nhé nguyenongsy.blogtiengviet.net)

THÂN GỞI ANH NGÔ XUÂN TIẾU,
Tôi xin cám ơn lời khuyên của anh chân thành , tuy nhiên thơ ở đâu trên trời nó đổ xuống hoài như núi mà tôi không thể nào ngưng viết cho được mặc dù có hàng trăm người khuyên tôi từ bao năm qua ! Và các blog không thể chưa nỗi thơ tôi ngoại trừ Website blog 360yahoo trước đây và Facebook ! Tôi đã có trên mạng trên 12.000 bài cho tất cả các trang WEB còn lại khoảng trên 15.000 bài trong tập nháp chưa online vì ối đọng thị trương thơ ! Theo giáo sự dạy Vi tính Huýnh Lý thanh Nhàn Giám dốc CTY thiết kế Website của tôi ở Long xuyên nói rằng Cơ quan chủ trì Website quốc Tế ở Mỹ chấm tôi đạt kỷ lục quốc tế số 1 về số lượng thơ và bài viết nhiều nhất trên thế giới hiên nay ! Tôi không biết thơ ở đâu trên trời đổ xuống bắt tôi phải viết hoài không ngừng nghĩ vì vậy tôi có lúc muốn dừng cũng không dừng lại được anh ạ ! Cơ hổ như Thơ là hơi thở là thức ăn là nước uống cho tôi sống hàng ngày vậy ! Cho nên với tài sản khỗng lồ thơ như vậy nên khó ai có thời gian đọc hết thơ tôi suốt cả một đời ngoại trừ những người nhàn rổi không làm gì hết mà nhờ có tu nhiều kiếp trước nên ở không mà rất đầy đủ cao lương mỹ vị hàng ngày ! Ít lời tâm sự cùng anh và trân tròng mới anh và các bạn qua WEbsite tôi xem chuyên mục Cung Trầm Vũ Lang họa thơ bạn bè và anh có thể nghe họ ở khắp nơi trên thế giới comment về thơ tôi ! Trân trọng và kính mến gởi đến anh cùng mọi người trên cộng đồng blog ! Thân ái và yêu thương gởi tâm thư này đến cùng Quý Vị và các bạn xa gần !
Nhà thơ nhà giáo Nhật Thành Hồ nói giởn chơi rằng có lẻ các nhà thơ Tiền chiến họp mặt lại và nhập cho một người tên Bảo Lộc và nói rắng " Người hãy đem hồn thơ của bọn ta bay lên và bay cao để nói cho cả thế giới nầy biết rằng "THƠ TÌNH LÀ BẤT DIỆT VÀ TÌNH YÊU LÀ BẤT DIỆT"
(WEBSITE : baolocmaurice.net)

LỜI BÌNH LUẬN CỦA HỒ THỊ THANH MỘT NHÀ GIÁO MỘT BÌNH LUẬN GIA MỘT NHÀ TƯ TƯỞNG VĨ ĐẠI CỦA MỌI THỜI ĐƯƠNG ĐẠI VIỆT NAM



Ho thi Thanh ,bút danh Nhật Thành Hồ  vừa bình luận về bài viết của bạn trên Yahoo! Blog


Mình lại nằm mơ thấy mình lạc vào thế giới của THƠ MỚI ( mà Hoài Thanh gọi là MỘT THỜI ĐẠI TRONG THI CA ) khi ông viết tập Thi nhân Việt Nam ấy. Mặc dù các nhà thơ hồi ấy đã ra đi vào cõi vĩnh hằng nhưng họ còn lưu luyến cuộc sống trần gian vì cuộc sống này đẹp quá, đáng yêu quá. Họ lưu luyến bao mối tình dang dở, họ tiếc nuối nàng thơ...Và hồn thơ họ hợp lại, nhập vào một người tên là Bảo Lộc và nói: Ngươi hãy nâng hồn thơ của bọn ta bay lên, bay lên...cho thế gian này biết rằng: tình yêu là bất diệt, và vì thế thơ là bất diệt.


BẢO LỘC MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG XIN TRÂN TRỌNG CÁM ƠN NGƯỜI BẠN VĨ ĐAI, MỘT NHÀ GIÁO , MỘT NHÀ THƠ , MỘT NHÀ BÌNH LUẬN , MỘT NHÀ TƯ TƯỞNG VĨ ĐẠI CỦA MỌI THỜI ĐẠI VÌ ĐÃ AM TƯỜNG CÁ NHÀ THƠ TIỀN CHIẾN VỚI NHỮNG LỜI BÌNH LUẬN VĨ ĐẠI NHẤT CỦA THÊ KỶ LÀ CHỊ  HỒ THỊ THANH NGƯỜI BẠN THƠ TUYỆT VỜI CỦA MỌI NGƯỜI VÀ CỦA CUNG TRẦM VŨ LANG.

LỜI BÌNH CỦA BẠN BÈ

Thứ Nguyễn hồng vừa bình luận về bài viết của bạn THỐNG THỐNG HOA KỲ BARRAC OBAMA trên Yahoo! Blog.
CHÀO ĐẠI THI HÀO NHÉ! NAY NGÀY 1 ĐẦU THÁNG ÂM LỊCH CHÚC ĐẠI THI HÀO VIẾT NHIỀU THƠ HAY CHO THẾ GIỚI NÀY XEM THƠ ĐTH NHÉ Em qua thăm anh đây, tự nhiên hôm nay có lá thu bay hay sao mà nhà thơ của em lại ca ngợi Ô BA MA nhìu thế nhở…
Theo em thì còn thua xa anh của em nhớ, nghìn lần nữa, nghìn đời nữa cũng chưa bằng BẢO LỘC CUNG TRẦM VŨ LANG của em đâu nhớ…
Uhm thật đấy, Ô BA MA làm gì đã vút đc một bài thơ nào đâu nào, đừng có mơ nha, không bao giờ có đc những BẢN TÌNH THU RỰC RỠ đạt tới ĐỈNH CAO CỦA TƯ TƯỞNG như anh của em đâu nha; mà cũng chẳng thể nào vút cao đc TƯ TƯỞNG YÊU THƯƠNG RẠNG RỠ làm đắm say lòng người như anh của em đâu…
Em biết, tuy là anh của em cứ âm thầm lặng lẽ, mà buồn, mà không hề nói ra, nhưng với tầm tư duy mơ màng vô bờ bến của anh; chí khí siêu phàm vô song và tư tưởng tình cảm yêu thương cực kỳ rạng rỡ của anh thì hết thảy các thời đại không ai sánh kịp… Em tin rằng một ngày không xa nhờ anh thế gian này sẽ bừng lên sáng chói để từ đó mà bước một bước thật dài sang trang sử mới rạng ngời đời đời yêu thương hạnh phúc…
Ôi, em yêu anh nhiều lắm anh ạh, em chúc anh một ngày mới thật vui anh nhé, hôn anh !

1 nhận xét: