Thơ Hồi âm anh An Tôn Nguyễn Hồng Thứ
Cảm ơn người đã khen ta
Hoa thơm ngàn bó ta là tặng ai
Gặp nhau nâng chén ta say
Say cho trái đất lăn quay đó mà
Nhớ thương Thi Sỉ Tàn Đà
Rượu vô ba chén ông mà lên tiên
Lên trời ông nhậu như điên
Nhậu như Ông Tản đời điên mấy người !
Rượu say Ông lại lên trời
Thơ say Ông lại rủ trời làm thơ
Trời rắng Ông quá dại khờ
Trời nào uống rượu làm thơ bao giờ !
Trở về hạ giới làm thơ
Khóc thương thân phận bây giờ ông đeo
Bởi vì Thi Sĩ quá nghèo
Văn chương hạ giới như bèo bán ai
Rôi ông lại tiếp cơn say
Say cho trái đất lăn hoài chẳng thôi
Văn chương là chuyện của người
Thơ văn cùng rượu của Trới ban ân
Để vui nơi cõi trần gian
Để quên đi cõi địa đàng đau thương
Cầu mai sau cõi Phật Đường
Quỳnh Tương Phật Mẫu rất thường cho ai
Thiên Đình nơi cõi Bồng Lai
Đào Tiên ăn mãi sống dai ngàn đời
Đó là ân phước của Trời
Ban cho Ông Tản sống đời ngàn năm...
Quên đi cái cõi trần gian
Luân hồi sanh tử khổ nàn thiên thu
Trần gian là cảnh ngục tù
Lên lên xuống xuống âm u hoài hoài
Sanh sanh tử tử đầu thai
Kiếp này kiếp khác sanh hoài đẻ đau
Cầu cho tất cả mai sau
Rán tu đi nhé sau chầu Phật Tiên !
Ai về trên đó đào tiên
Ăn hoài sống mãi triên miên tháng ngày
Rong chơi không cánh mà bay
Đằng vân giây lác tới ngay tức thì (là bay đó)
Thần thông tất cả chuyện gì
Muốn là có thể ai bì cõi tiên
Đó nhờ công đức tu hiền
Ở trần gian đó sau liền cõi trên
Mong cho ai cũng được lên
Nhớ lời Phật dạy làm hiền tu tâm !
Sau về đến cõi Phật Đàng
Muốn chi có nấy sống ngàn năm sau.....
Ta ngôi sen báu được vào
Tây Phương Cực Lạc ngày nào ta lên !
Ai ơi hãy gắn làm hiền
Sống cho có đức về miền Tây Phương...!
(Rượu
Quỳnh Tương và Đào Tiên là của Phật Mẫu ban cho bất cứ ai lo tu hành
đắc đạo như lời Đức Thế Tôn Như Lai Sakya Muni (Thích Ca) dạy ta xưa
kia)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét