Ngày xưa tôi thích ăn cua
Bởi cua với ốc trời mưa ngập tràn
Với cùng bè bạn chơi hoang
Lắm khi xuống nước sắp hàng lội đua
Một thời thơ ấu tuổi thơ
Làm sao quên được tuổi mơ thuở nào !
Một thời bé bỏng qua mau
Nhớ thương cha mẹ ôm sầu lẻ loi
Tuổi thiên thần ấy ai ơi
Giờ không còn nữa ngậm ngùi xót xa
Những ngày thơ mộng đã qua
Bên cha bên mẹ tình ta ấm nồng
Buồn ơi buồn lắm mênh mông
Nhớ thương cha mẹ nghe lòng quặn đau
Thời gian thấp thoáng qua mau
Tiếc thương ơi hởi ôm sầu ngàn năm
Sanh ra trong cõi trần gian
Không cha không mẹ như đàn đứt dây
Đàn đứt dây còn dây ta nối
Cha mẹ chết rồi ta kiếm đâu ra !
Ta buồn ta khóc ta la
Cha ơi Mẹ hởi giờ xa ngàn trùng
Đêm nay ngồi ngắm mưa phùn
Nhớ thương cha mẹ lạnh lùng gió bay..
Một thời hạnh phúc trần ai
Chỉ vui một thuở cho đầy lệ rơi !
Đời là tiếng khóc tiếng cười
Chỉ là hạnh phúc một thời cũng qua..!
Tình là lụy ngọc xót xa
Yêu nhau một thuở cũng xa biệt ngàn
Tình yêu là tiếng thở than
Lệ rơi bốn biển ngập tràn năm châu !
Lời Phật nói : "Nước mắt của loài người tràn ngập cả năm châu
bốn biển"
Một chiều đông 2002 mưa phùn lá rơi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét