CÓ NGƯỜI HỎI TÔI LÀ AI TÔI XIN TRẢ LỜI
Từ cõi Thiên Đường tôi đến đây
Tôi đến vì thương đời đau khổ
Thơ tôi an ủi cõi trần ai !
Tôi là Bảo Lộc tôi Maurice
Tôi khóc thương đời nên nói dai
Kẻ ghét ngươi thương tôi mãi nói
Tình tôi rộng khắp cõi trần ai !
Cung Trầm Bảo Lộc đó là tôi
Ta sống chung nhau một cuộc đời
Mà nở lòng nào như beo cọp
Hàm răng cá sấu nuốt rồi sơi !
Tôi thương thương tất cả trần ai
Lệ cứ tuôn tuôn mãi ngập đầy
Là bởi lòng người nham hiểm quá
Giết người người giết quá hăng say !
Tôi đến khuyên đời hãy rán tu
Kiếp sau mình nhé sẽ bay vù
Gảy đàn một cái là mình tới
Cực Lạc Tây Phương một cái vù !
Cung Trầm là đó Vũ lang tôi
Đời đau thương quá hởi người ơi
Đêm đêm tôi chấp tay cầu nguyện
Lạy Mẹ Quan Âm cứu độ đời !
Cúi xin các Đấng Cõi Từ Bi
Đời đau thương quá khóc hi hi
Lệ mãi ngập tràn trên bốn biển
Phật ơi ! Con còn biết nói năng gì !
Quan Âm Bồ Tát Phật Ngài ơi
Hãy gấp mau mau cứu độ đời
Đói khát chiến tranh và đủ thứ
Hành tinh bốc cháy lửa thù sôi !
Quan Âm Bồ Tát Phật Ngài ơi
Cứu cứu Việt Nam khỏi chiến thời
Cam Lộ rưới tan khi lửa cháy
Nhành dương che phủ lúc bom rơi ! (2 câu nầy của Bồ Tát Thanh Sĩ)
Cầu cho tất cả được bình an
Mai sau ai cũng được mình vàng
Chúng ta tất cả là con Phật
Sau này Phật rước về Tây Phang ! (đoạn này phá luật)
Cầu nguyện Phật Ngài rãi Ma Ha (là nước Phật)
Tưới cõi trần gian bể ái hà
Dập tắt binh đao và khói lửa
Thanh bình yên ổn Việt Nam ta !
Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật
Nam Mô A Di Đà Phât
Nam Mô Quán Thế Âm Bồ Tát
Kính lạy các Chư Phật Thánh Tiên ba ngàn thế giới
chứng minh cho lời cầu nguyện của con được viên mãn
và thành tựu tốt đẹp.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét