Nàng là đấy ru hồn bay theo gió
Nàng là trăng lời tình ái thiên thu
Cõi thiên đường em đấy một trời mơ
Ta vội đến làm thơ tình ca ngợi
Tuổi mộng mơ ôi một thời mong đợi
Ai cũng yêu đâu phải một mình ta
Đêm đã khuya ngồi đợi ánh trăng tà
Cho ta đó thiết tha lòng yêu dấu
Em như thể một vì sao Bắc Đẩu
Ru hồn ta muôn kiếp ngủ bên em
Để nghìn năm ta nằm ngủ trên tim
Rồi em đã dìu ta về bến mộng
Ôi tình yêu là khung trời gió lộng
Để hai ta tìm đến một chiều say
Cõi địa đàng ta mọc cánh tung bay
Như tất cả muôn loài cùng điểu thú
Yêu là thế cứ để hồn than thở
Than vì yêu tình rộng mở trái tim
Lúc ta yêu ta chẳng nói im lìm
Vì ta thả hồn bay về bến mộng
Yêu là thế tình yêu là biển rộng
Là vườn hoa thơm ngát của tình yêu
Yêu là yêu không cần nói chi nhiều
Ta chỉ nói là yêu trong lặng lẽ
Sống yêu thương cho hồn mình mát mẻ
Như vườn hoa nở rộ buổi bình minh
Đầy sức sống cho muôn loài bất tận
Ta yêu thương tuổi thiên thần sung mãn
Nàng là trăng ta uống ánh trăng mơ
Để nghìn đời ta cứ mãi làm thơ
Thơ bất tử cho tình yêu bất diệt ! (viết lúc 20 tuổi )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét