https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 27 tháng 7, 2014

KHÓC CƯỜI VÌ TRÁI BƯỞI AI ƠI (BI HÀI KỊCH TRẦN GIAN)

Sống vì trái bưởi xinh tươi
Sống là để sống yêu người tiên nga
Yêu người cá lặn chim sa
Yêu người nhan sắc mặn mà đáng yêu
Yêu người vẻ đẹp yêu kiều
Yêu người cái vẻ mỹ miều xinh xinh
Đó là hai chữ ái tình
Chữ yêu chữ nhớ cho mình buồn tênh
Sao ta cứ mãi mình ênh
Chẳng ai yêu hết gập ghềnh đời ta
Cũng vì nhan sắc mặn mà 
Của nàng kiều nữ làm ta si tình
Ta buồn ta cứ làm thinh
Nhìn ai yêu bưởi thấy mình lẻ loi
Nên ta buồn viết thơ cười
Khi vui muốn khóc để rồi lại đau
Cũng vì số mạng biết sao
Phải sao chịu vậy trời trao phận mình
Đời này những kẻ quang vinh
Thì là những kẻ ái tình đầy rương
Thiếu gì người nhớ người thương
Người thì ôm ấp người vương vấn tình !
Thôi thì phận bạc của mình
Làm chàng thi sĩ nên mình cô đơn !
Đêm đêm mình thả thơ buồn
Cho thơ bay mãi như luồng gió bay
Ai ơi trên thế gian nầy
Đô la tỷ phú thì say bưởi tình
Còn ai nghèo khổ lặng thinh
Đêm đêm nằm khóc phận mình cô đơn
Chẳng ai yêu nữa sạch trơn
Online lên mạng cho buồn tiêu tan
Tuổi thơ giờ đã điêu tàn
Như trăng đã lặng tình tan lá sầu
Là buồn lá mãi bay cao
Nghe nao nao lắm lao xao rã rời
Tình xưa giờ đã ly bôi
Còn ai ai đó yêu người đắm say
Người xưa có cánh người bay
Còn ta ngồi viết thơ dài trăm năm !
Thôi ta ngồi rút ruột tằm
Để mà trả nợ kiếp tằm ăn dâu !

(Bi hài kịch khóc cười trần gian cho thế nhân 
suy tư nhân khi rảnh rỗi nhé)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét