https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

MỘT CHIỀU MƠ HOA


TÔI CÒN MÊ MÃI BỞI TÔI DÊ (THƠ CHỌC CƯỜI LÃNG MẠN NHẤT TRÊN THẾ GIỚI NÀY CHO BỂ BỤNG CHƠI NHÉ)


Tôi còn mê mãi bởi tôi dê
Đẹp lắm trời ơi ai chẳng mê
Mê nụ hồng xinh ôi quá đẹp
Đêm về nằm ngủ thấy đê mê !

Tôi đã mê người tôi đã yêu
Chim sa cá lặn dáng yêu kiều
Yêu nàng thiếu nữ trời cho đẹp
Đêm nằm mơ mộng thấy mình yêu !

Tôi đã yêu và tôi đã say
Say để cho lòng tôi ngất ngây
Say đê hồn tôi bay lớ lững
Bay cùng ai đó lúc mình say

Tôi đã say tình yêu gối chăn
Để tôi nắm ngủ ở bên nàng
Rồi tôi hôn mãi bờ môi đẹp
Trong cõi đam mê quá dịu dàng !

Tôi ôm dáng ngọc để mình yêu
Ngây ngất bên em mỗi buổi chiếu
Tôi thấy hồn tôi bay phất phới
Bên người thiếu nữ lúc tôi yêu

Tôi đã yêu và tôi ngẩn ngơ
Tôi thành thi sĩ đê làm thơ
Thơ tôi giờ đã như chim ấy
Bay khắp không gian gió mịt mờ !

Tôi đã yêu và tôi đã say
Say môi tình ái ở bên ai
Và tôi say đắm trên lồng ngực
Đẹp lắm trời ơi tôi ngất ngây..!

(10 phút xuất khẩu thành thơ)
Sài Gòn 23/7/2014


MỘT CHIỀU MƠ HOA (BÀI THƠ TÌNH THƠ MỘNG NHẤT CỦA ĐỜI MÌNH)


Tôi đã yêu rồi em tình sao
Tình mau đi nhé tình cho mau
Em sống cô đơn buồn lắm lắm
Có Anh em sẽ hết u sầu !

Có anh đời sẽ đẹp như mơ
Trăm áng thơ tình trôi ngẩn ngơ
Anh để thơ bay ngàn vạn dặm
Thơ còn bay mãi đep như mơ !

Thơ đã yêu rồi anh cũng yêu
Như mây cùng gió thổi trưa chiều
Ngàn năm mây vẫn bay lờ lững
Mây đã yêu nàng tôi cũng yêu !

Tôi còn yêu mãi bóng trăng mơ
Trăng của hồn tôi trăng với thơ
Trăng của tình yêu luôn bất tử
Trăng còn mộng mỵ đến người mơ

Thơ đã yêu và trăng ngẩn ngơ
Tình tôi say đắm dưới trăng mơ
Nằm nghe gió thổi trong sương bạc
Và để hồn tôi ngập bến bờ !

Tình tôi lơ lững một chiều say
Trong gió thơ yêu mãi ngập đầy
Trên cả hồn em và với cả
Một chiều thu lạnh lá thu bay

Tôi đã yêu nàng yêu ngất ngây
Yêu trên lồng ngực mãi vung đầy
Ngàn năm tôi chết vì say đắm
Tôi chết trên người tôi đắm say !


Một chiều thu lạnh bóng trăng mơ
Trăng hởi hồn ta mãi đợi chờ
Ta đã ôm nàng trong gió thoảng
Còn nghe văng vẳng một chiều mơ...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét