https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Tư, 23 tháng 7, 2014

THẾ GIAN LÀ CÕI NGỤC TÙ (LỜI PHẬT DẠY)

Đời ai cũng khóc cũng cười
Một người hạnh phúc ngàn người khổ đau
Khổ còn mãi đến ngàn sau
Ta sanh ra một kiếp sầu người ơi
Đau thương đầy ấp trong đời
Có ai trong một kiếp người an vui !
Chín phần đau khổ một cười
Cười vui thì ít ai ơi khổ nhiều
Khổ tiền khổ bạc tình yêu
Khổ mưa khổ nắng bao điều tang thương
Đời là một kiếp đoạn trường
Kiếp đau thương ấy vô thường trăm năm
Đau thương nằm nghĩ khóc thầm
Nhớ thương cha mẹ chan dầm lệ rơi !
Khóc thương vì bởi chữ đời
Sống trong cõi khổ kiếp người lầm than
Chữ tình trong cõi trần gian
Chữ tiền chữ bạc chữ sang chữ nghèo
Tình tiền tai ách nạn eo
Đớn đau vì bởi chữ nghèo mà ra !
Đau thương vì bởi ruột rà
Tranh giành của cải mau sa lệ tràn
Chữ đời là chữ tóc tang
Chữ tiền là chữ bạo tàn giết nhau
Chữ tình phản bội lòng đau
Biết bao thảm cảnh ngập sầu thế gian
Cõi đau thương cõi lệ tràn
Phù du một kiếp địa đàng ai ơi
Ta sanh ra ở trong đời
Chỉ là cõi tạm kiếp người phù du
Đời là biển khổ mây mù
Chỉ là một kiếp ngục tù thế gian (luân hồi)
Hơn thua thù hận ngập tràn
Oán hờn chồng chất muôn ngàn năm sau
Đời là một kiếp khổ đau
Trăm năm hết kiếp ôm sầu mà đi
Còn gì sau chữ biệt ly
Chỉ là nước mắt đầm đìa lệ rơi
Chỉ là có một chữ đời
Tình tiền tù tội kiếp người ra ma !
Sanh ra trong cõi người ta
Tu là cội phúc đời là dây oan !
Phật xưa Ngài nói lời vàng
Luân hồi sanh tử ngập tràn lệ rơi
Ta nay khuyên hết người đời
Chữ danh chữ lợi kiếp người ra ma
Chi bằng ta niệm Di Đà
Tây Phương Cực Lạc ta mà an thân
Để sau về đến Phật Đàng
Đời đời hạnh phúc không còn khổ đau
Nhân sinh một kiếp ưu sầu
Người ơi tỉnh giấc chiêm bao thế trần
Nam Mô Bồ Tát Quan Âm
Độ cho tất cả Phật đàng được lên
A Di Đà Phật hiển linh
Phật ban phép lạ cho mình bay cao
Tây Phương ai cũng được vào
A Di Đà Phật lào lào trong tâm
Cõi nhân gian cõi khóc thầm
Chỉ là máu lệ chan dầm như mưa
Ta nay ngồi viết tiên thơ(Viết theo lời Phật dạy)
Khuyên ai tất cả bây giờ lo tu
Để sau thoát cảnh ngục tù
Luân hồi sanh tử mịt mù trần gian !
Khi ta về đến Phật Đàng
Sẽ là hạnh phúc muôn ngàn năm sau
Ai ai cũng được sang giàu
Mình vàng vóc ngọc thanh tao tuyệt vời(như thân Phật)
Đời là bến khổ người ơi
Lời xưa Phật nói ai thời nhớ chăng
Nếu ai giác ngộ Phật đàng
Tâm ta thức tỉnh tây Phang sẽ về
Cõi trần ta dứt cơn mê
Dứt tâm trần tục ta về cõi Tây (Tây Phương)
Nay con chán cõi trần ai
Thương con Phật nhớ sau nầy rước con !

(Ai đọc bài nầy rồi cũng phải khóc vì cõi đời nầy tràn ngập biết bao nỗi khổ đau)

RỒI NAY LẠI ĐẾN BÌNH MINH

Rồi nay lại đến bình minh
Sương còn đọng lại trên cành cây cao
Lá còn xanh thẳm một màu
Bởi thu mới đến để chào thế gian
Như thu từ cõi xa ngàn
Gió thu rơi rớt mênh mang đỉnh sầu
Tình là một cõi thương đau
Chỉ là một giấc chiêm bao chóng tàn
Tình thường sum hợp ly tan
Cũng như là cánh hoa tàn rơi rơi
Lệ rơi tràn ngập bến đời
Kiếp nhân sinh đó ngập trời đau thương
Chút tình ta gởi gió sương
Để thương để nhớ tình vương vấn tình
Thế gian hai chữ ái tình
Tang thương nhiều quá cho mình tương tư
Ta thành thi sĩ làm thơ
Thơ yêu thơ nhớ thơ chờ muôn trăng
Trăm năm cho đến ngàn năm
Đại dương nước mắt chan dầm vì đau
Nên ta ngồi viết thơ sầu
Thương người lệ đổ bên cầu tơ duyên
Đời là bể khổ triền miên
Xót xa trăm lệ tình duyên phũ phàng..!
(viết cho những ai đã từng yêu và đã từng đau khổ vì tình yêu)

ĐÊM QUA TRỜI GIÓ HIU HIU

Đêm qua trời gió hiu hiu
Giớ ơi lạnh quá cho nhiều nhớ nhung
Rồi mưa từ cõi muôn trùng
Bổng từ đâu đến mịt mùng lá rơi
Lá nào lá của tình tôi
Lá giờ như cánh chim trời đã bay
Tình xưa như lá thu phai
Như mưa gió bảo lá bay lạnh lùng
Cô đơn đời quá chạnh lòng
Nhớ ai ai nhớ mênh mông cõi sầu
Chỉ là một thuở bên nhau
Chung vui một thuở để sầu ngàn năm
Tình xưa đẹp tợ trăng rằm
Mà nay tình đã âm thầm xót xa
Tình xưa như ngọc như ngà
Mà nay héo úa như hoa đã tàn
Tình nào sum hợp cũng tan
Như hoa sớm nở tối tàn mà thôi
Tình là tiếng khóc tiếng cười
Tinh là nước mắt của người thế gian
Tình như gió thoảng mây ngàn
Như sương buổi sớm mây tan buổi chiều
Thế gian hai chữ tình yêu
Mãi còn đau khổ lệ nhiều như mưa !

(Viết cho những ai khổ đau vì tình yêu vở tan trong cuộc đời nầy)

THỨ HAI, NGÀY 21 THÁNG 7 NĂM 2014

CHUYỆN THẾ GIAN

Ai mua trái bưởi thì mua
Đô la bạc tỷ làm vua mấy hồi
Tiền muôn bạc vạn trong đời
Cứ quơ cứ hốt đi chơi với bồ
Có tiền cái miệng hay hô
Nghênh ngang phách lối hồ đồ hơn ai
Nhà giàu vô hội ve chay
Nhà hàng suốt sáng vui say với tình
Đô la vàng bạc gái xinh
Vui chơi tới bến ỷ mình là sang
Anh hùng ngang dọc dọc ngang
Lên voi xuống chó cũng tàn mà thôi !
Trăm năm trong kiếp con người
Chuyện đời lắm chuyện khóc cười thế nhân
Chỉ là một thuở vinh quang
Rồi khi hết kiếp cũng tàn ai ơi 
Thế gian nữa khóc nữa cười
Làm vua một kiếp tơi bời kiếp sau! 

(hết phước tới họa như lời Phật dạy) 

TRĂM NĂM RỒI CŨNG PHAI TÀN

Hoa hồng nào cũng có gai
Coi chừng gai nhọn đâm ai chết người
Chuyện đời nữa khóc nữa cười
Bởi ham gái đẹp nên đời tiêu tan 
Hồng nhan hương sắc cũng tàn
Đến chừng tàn cỗi khóc than với đời
Chỉ là một thuở người ơi
Trăm năm cũng hết một đời dọc ngang
Chỉ là một nấm cỏ hoang
Chỉ là cát bụi phai tàn thế thôi
Trăm năm tình lắm sự đời 
Đau thương nhiều lắm kiếp người trần gian
Anh hùng hào kiệt cao sang 
Chỉ là một thuở cũng tàn như hoa !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét