https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

THƠ LÀ THƠ ĐÓ CỦA NGÀN HOA

Thơ là thơ đó của ngàn hoa
Của bóng hoàng hôn nhạt ánh tà
Của nhớ và thương tình diệu vợi
Trong hồn xa vắng thuở kiêu xa !

Thơ là thơ thẩn để làm thơ
Mà bến tình xưa yêu ngẩn ngơ
Giờ ánh trăng tàn trong cõi mộng
Buồn ơi buồn lắm một chiều mơ !

Thơ thành tơ lụa ngập trần gian
Ta rãi thơ bay với lá vàng
Lá của mùa thu trong nắng sớm
Trong hồn ta đó lúc thu sang !

Thơ tung lá đổ khắp trần gian
Lá đã bay xa tận ngút ngàn
Trong khói lam chiều cao ngất ngưỡng
Mùa thu còn đọng ánh trăng tan...

Trăng ơi trăng hởi thu vàng lá 
Lá của mùa thu lá đã tàn
Trên bến Hoàng Hôn ai đứng đợi
Tình xưa như gió thổi mây tan !

Tình là một cõi sầu vô vọng 
Trong cõi trần ai vạn kiếp đời
Trong gió trong mây ngàn vạn thuở
Người ta yêu dấu để ly bôi !

Sao trăng tàn tạ để trăng tan
Suối đổ trần ai cõi địa đàng
Suối của tình yêu muôn kiếp trước
Chỉ là mộng mỵ với mơ hoang !

1 nhận xét:

  1. lâu mới gặp Bảo Lộc chia sẻ cùng bài thơ hay
    chúc vui nhiều

    Trả lờiXóa