Lang thang một buổi chiều vàng
Nghe lòng thơ thẩn mênh mang nỗi buồn
Vườn hoa xưa ngát sắc hương
Mà nay tàn héo sầu thương não nề
Trăm năm một cõi đi về
Chỉ là cát bụi trầm ê nỗi sầu
Một thời để đến cùng nhau
Rồi hoa nào cũng phai màu gió trăng
Hoa xưa nay đã phai tàn
Lá xưa giờ đã dung nhan héo gầy
Đời như gió thoảng mưa bay
Chỉ là cát bụi trần ai kiếp đời
Gió mưa giờ quá tơi bời
Suối tan lá đổ tình ơi ngập lòng
Chiều tàn mưa gió mênh mông
Lặng nghe nước chảy theo dòng thời gian
Trăm năm một kiếp chóng tàn
Thương ai thân phận hồng nhan đó mà
Rồi ai thì cũng như hoa
Sớm mai hoa nở chiều tà lá phai
Trăm năm trong cõi trần ai
Chỉ là một thoáng lá bay lìa cành...
Lá nào đẹp lắm màu xanh
Mà nay lá đã xa cành ra đi....!
Tình là khúc hát lâm ly
Đời là một cõi sầu bi lệ tràn
Tình nào đẹp lắm cũng tan
Chỉ là một thuở trần gian kiếp người..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét