https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Sáu, 26 tháng 9, 2014

TRÊN TRỜI CÒN CÓ MƯA RƠI

Trên trời còn có mưa rơi
Thì người dưới thế còn người khổ đau
Bao giờ còn chuyện xa nhau
Đau thương còn mãi ngàn sau mãi còn
Còn trăng khuya ở đầu non
Còn mưa còn nắng còn sương lấp trời
Còn mây còn nước xa vời
Còn sông với biển còn người nhân gian
Còn hoa héo úa phai tàn
Thì trăm năm đó cũng tan kiếp người
Sanh ra trong kiếp con người
Chỉ là khoảnh khắc khoảng đời mộng mơ
Chỉ là tích tắc tuổi thơ
Tuổi thần tiên ấy đợi chờ để yêu
Chỉ là một thoáng tuổi yêu
Để rồi qua mất với nhiều tiếc thương
Nhân sinh trong kiếp vô thường
Trăm năm là hết đoạn trường biết bao
Từ ngàn xưa đến ngàn sau
Đời người một kiếp qua mau thật buồn
Chỉ là gió chỉ là sương
Thoáng qua rồi mất vô thường còn chi
Tình yêu bài hát lâm ly
Tình là điệu nhạc sầu bi não nề...
Trăm năm ai cũng trở về
Với cùng cát bụi tràn trề khổ đau
Tình ơi là một khối sầu
Trăm năm rồi cũng qua cầu gió bay...
Tình yêu nồng thắm mê say
Rồi tình yêu cũng có ngày tang thương....
Bởi đời là cõi vô thường
Cõi lâm ly ấy du dương một thời.......!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét