10 BÀI TÌNH CA VĨ ĐẠI VỀ TÌNH THƯƠNG CON CỦA MẸ
Tình mẹ bao la như núi đồi biển cả
Tình mẹ lớn quá như biển Thái Bình Dương !
Tình mẹ yêu thương đêm trường không ngủ
Tình mẹ ấp ủ trong đôi cánh dịu dàng
Tình mẹ ngập tràn như suối ngàn đổ xuống chân đồi
Tình mẹ cao quý người ơi ai có biết !
Tình mẹ quyết liệt cả đời vì con
Tình mẹ như núi non rừng xanh xanh lá
Tình mẹ lớn quá như núi cả đồng sâu
Tình mẹ rất cao như mây trời xa tít
Tình mẹ thương con như núi non trùng điệp
Tình mẹ đến chết cũng là hy sinh
Tình mẹ như ánh bình minh mặt trời buổi sáng
Tình mẹ rạng ngời như thể ánh trăng khuya
Tình thương của mẹ tràn trể như mùa nước lũ
Như rừng xanh xanh biếc xum xê lá cành
Mẹ là cả một trời xanh
Thương con mẹ đã hy sinh trọn đời !
đừng ai bất hiếu ai ơi
Để sau địa ngục muôn đời nghìn năm
Mẹ như là ánh trăng rằm
Thương con ấp ủ trong vòng tay yêu
Mẹ ơi mẹ quá mỹ miều
Mẹ là bài hát yêu kiều trần gian
Nuôi con mẹ chẳng thở than
Miễn con hạnh phúc nhọc nhằn sá chi !
Tình mẹ như thể pha lê
Ôm con mẹ ngủ tràn trề tình thương !
Sài Gòn 4/10/2014
MẸ LÀ TÌNH KHÚC NÂNG NIU
Mẹ là tình khúc nâng niu
Mẹ là bài hát mỹ miều trần gian
Mẹ là gió núi mây ngàn
Mẹ là hơi thở nồng nàn tin yêu
Mẹ là khúc hát mỗi chiều
Mẹ ru con ngủ tình nhiều như mưa
Mẹ là vườn lá lưa thưa
Bóng cây che mát tuổi thơ ấm nồng
Thương con mẹ ẩm mẹ bồng
Tình yêu của mẹ mênh mông biển đời
Mẹ là ánh sáng mặt trời
Trái tim của mẹ sáng ngời như trăng
Trăm năm hay đó ngàn năm
Tình yêu con dại còn nằm trong nôi
Mẹ là tất cả đời tôi
Cho tôi chấp cánh tung trời bao la
Mẹ là cả một vườn hoa
Vườn hoa tình ái đậm đà sắc hương
Mẹ là như cõi thiên đường
Mẹ là tình khúc du dương ấm lòng
Tình thương của mẹ mênh mông
Đôi dòng sửa mẹ ngọt nồng hương thơm
Mẹ ôm mẹ ấp mẹ hôn
yêu con từ lúc còn bồng trên tay
Nuôi con cực khổ tháng ngày
Miễn con hạnh phúc lòng đầy yên vui !
(20 phút Sài Gòn 4/10/2014)
MẸ LÀ TÌNH KHÚC NỒNG NÀN ĐÊM THÂU
Mẹ là tình khúc miên man
Mẹ là tình khúc nồng nàn đêm thâu
Đời vui chẳng có ưu sầu
Nếu ta có mẹ tình nào đẹp hơn
Đời ta mất mẹ ta buồn
Nhớ thương mẹ lắm tình còn thiên thu
Mẹ như chiếc lá mùa thu
Gió giông lá đổ bay vù trên cao
Trời ơi buồn lắm biết bao
Mẹ ơi mẹ hởi con nào nhờ nhung
Đàn xưa nắn nót tơ lòng
Biết bao kỹ niệm chỉ còn trong mơ
Chỉ là một khoảng đời thơ
Mẹ ơi mẹ hởi bây giờ đi đâu
Thế gian một kiếp ưu sầu
Đời người tan rã xanh xao bẽ bàng
Sanh ra trong cõi trần gian
Hợp tan tan hợp lệ tràn như mưa
Con nay gãy phím đàn xưa
Nhớ thương cha mẹ bây giờ lệ tuôn
Có cha có mẹ thì hơn
Không cha không mẹ như đờn đứt dây
Đàn đứt dây con dây ta nối
Cha mẹ mất rồi nhiều nỗi đau thương
Thương cha trong kiếp đoạn trường
Nhớ trăng nhớ nước tình tuôn giọt sầu
Mẹ cha giờ ở nơi đâu
Để con ôm một giấc sầu ngàn năm..
NHỮNG HẠT MƯA LONG LANH
Những hạt mưa long lanh
Trên hàng cây lá xanh
Chiều mưa nào lạnh giá
Mưa rơi trong lòng anh !
Ngoài kia mưa rơi rơi
Mưa buồn lắm mưa ơi
Nhớ nhung trời kỹ niệm
Tình xưa đã xa rồi...!
Ôi thời gian qua mau
Em biết chăng ngàn sau
Tình xưa còn ở lại
Ray rức trong hồn đau !
Ta yêu nhau một thời
Rồi chia hai cuộc đời
Thôi hết rồi em nhỉ
Xót xa trong lòng tôi !
Chiều nay nhìn mưa rơi
Nhớ em một phương trời
Ngàn năm ta cách biệt
Thương nhớ nào cho nguôi !
Ta khóc thương đời hoa
nghe nhói đau lòng ta
Thôi tiếc chi thời qua
Cho đớn đau tình xa....!!!
Trên hàng cây lá xanh
Chiều mưa nào lạnh giá
Mưa rơi trong lòng anh !
Ngoài kia mưa rơi rơi
Mưa buồn lắm mưa ơi
Nhớ nhung trời kỹ niệm
Tình xưa đã xa rồi...!
Ôi thời gian qua mau
Em biết chăng ngàn sau
Tình xưa còn ở lại
Ray rức trong hồn đau !
Ta yêu nhau một thời
Rồi chia hai cuộc đời
Thôi hết rồi em nhỉ
Xót xa trong lòng tôi !
Chiều nay nhìn mưa rơi
Nhớ em một phương trời
Ngàn năm ta cách biệt
Thương nhớ nào cho nguôi !
Ta khóc thương đời hoa
nghe nhói đau lòng ta
Thôi tiếc chi thời qua
Cho đớn đau tình xa....!!!
TRĂM NĂM HAY ĐÓ NGÀN NĂM
Trăm năm hay đó ngàn năm
Trăm năm hay đó ngàn năm
Ta nằm ta ngủ âm thầm suy tư
Trăm năm đời quá ngẩn ngơ
Mẹ ru ta ngủ thẫn thờ vì ta
Thuở ta vừa mới sanh ra
Đã mang tiếng khóc oa oa chào đời!
Trăm năm trong một kiếp người
Mẹ ru ta ngũ không lời thở than
Mẹ ơi lời ngọc tiếng vàng
Mẹ ru như thể cung đàn ngân nga
Lời yêu ôi quá ngọc ngà
Còn vang vang đọng lòng ta thuở nào
Tình nào ôi quá thanh tao
Là tình của Mẹ hát rao một thời
Trăm năm tình ngắn Mẹ ơi
Mẹ đâu còn nữa trong đời cùng con!
Tóc mây một mái hao mòn
Lời yêu đã cạn, tình còn thiên thu...
Trăm năm tình, một cơn mơ
Mẹ ra đi mãi con chờ trăm năm!
Trăm năm hay mãi ngàn năm
Để con mất Mẹ âm thầm khóc la
Trăm năm trong kiếp người ta
Cô đơn trong cõi chan hòa lệ rơi...
Mẹ hy sinh cả cuộc đời
Mẹ là ánh sáng một trời thương yêu
Đau thương giờ biết bao nhiêu
Nhớ thương Mẹ lắm những chiều bơ vơ
Mẹ ơi thương Mẹ thẫn thờ
Nữa đêm con ngủ nằm mơ thấy Người
Trăm năm trọn một cuộc đời
Ôm chăn nhớ Mẹ chơi vơi nỗi buồn
Lệ tình đẫm gối tuôn tuôn
Khóc thương Cha Mẹ đoạn trường xiết bao!
Đời là một giấc chiêm bao
Hẹn ngày tái ngộ cõi nào Tây Phương..
(Con kính dâng lên Cha là Ông Phan văn Cung và Mẹ là Bà Nguyễn Thị Tánh)
MẸ LÀ BÀI HÁT TÌNH YÊU
Mẹ là bài hát tình yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu mát lòng
Mẹ là một đóa hoa hồng
Lời ru của Mẹ xanh trong tuyệt vời !
Mẹ lá biển cả rạng ngời
Trời cao đất rộng công người nuôi con
Mẹ là bảy núi năm non
Tình thương của Mẹ như hòn núi cao
Mẹ là tình khúc thanh tao
Mẹ ru con ngủ hát rao một thời
Mẹ là ánh sáng mặt trời
Ngàn sao chiếu sáng trăng soi biển tình
Mẹ là dòng nước lung linh
Là trăng là nước bình minh nắng hồng
Mẹ là trời đất mênh mông
Tình yêu của Mẹ như lòng đại dương
Mẹ cha về cõi Phật Đường
Công lao lớn lắm tình thương của người
Con ngồi con nhớ Mẹ cười
Tình Cha nghĩa Mẹ con đời nào quên !
Mẹ ơi ! con khắc trong tim
Giờ còn đâu nữa biết tìm đâu ra
Mẹ đi lâu lắm vậy mà
Nhớ Cha nhớ Mẹ tình sa lệ sầu
Trời ơi con quá đớn đau
Đời con đau khổ âu sầu cô đơn
Nhớ Cha nhớ Mẹ con buồn
Tình thương Cha Mẹ suối nguồn trên cao
Mẹ là dòng sửa ngọt ngào
Cả đời ghi nhớ con nào dám quên
Mẹ là một đóa hoa sen
Tình yêu rực rỡ trong tim của Người !
Cha là ánh sáng mặt trời
Mẹ là bài hát muôn đời tiếng ru
Mẹ ru con ngủ ù ơ
Lòng con cảm thấy bơ vơ lạc loài !
Con giờ ở lại trần ai
Khóc thương Cha Mẹ muôn ngày Mẹ ơi !
Cha ơi Mẹ hởi đâu rồi
Công ơn Cha Mẹ như trời biển cao
Trời ơi con nhớ biết bao
Nhớ thương cha mẹ ngày nào bên con
Còn trời còn nước còn non
Mất Cha mất Cha mất mẹ con còn gì đây !
Đau thương giờ đã ngập đầy
Bỏ con ở lại trần ai lạnh lùng
Nhớ thương Cha Mẹ vô cùng
Đêm đêm con khóc trong mùng lệ rơi !
Mai sau về cõi Phật Trời
Có Cha có Mẹ cùng cười bên nhau !
Để không còn nỗi khổ đau
Luân hồi sanh tử địa cầu ngàn năm
Mẹ là ngọn gió hiu hiu mát lòng
Mẹ là một đóa hoa hồng
Lời ru của Mẹ xanh trong tuyệt vời !
Mẹ lá biển cả rạng ngời
Trời cao đất rộng công người nuôi con
Mẹ là bảy núi năm non
Tình thương của Mẹ như hòn núi cao
Mẹ là tình khúc thanh tao
Mẹ ru con ngủ hát rao một thời
Mẹ là ánh sáng mặt trời
Ngàn sao chiếu sáng trăng soi biển tình
Mẹ là dòng nước lung linh
Là trăng là nước bình minh nắng hồng
Mẹ là trời đất mênh mông
Tình yêu của Mẹ như lòng đại dương
Mẹ cha về cõi Phật Đường
Công lao lớn lắm tình thương của người
Con ngồi con nhớ Mẹ cười
Tình Cha nghĩa Mẹ con đời nào quên !
Mẹ ơi ! con khắc trong tim
Giờ còn đâu nữa biết tìm đâu ra
Mẹ đi lâu lắm vậy mà
Nhớ Cha nhớ Mẹ tình sa lệ sầu
Trời ơi con quá đớn đau
Đời con đau khổ âu sầu cô đơn
Nhớ Cha nhớ Mẹ con buồn
Tình thương Cha Mẹ suối nguồn trên cao
Mẹ là dòng sửa ngọt ngào
Cả đời ghi nhớ con nào dám quên
Mẹ là một đóa hoa sen
Tình yêu rực rỡ trong tim của Người !
Cha là ánh sáng mặt trời
Mẹ là bài hát muôn đời tiếng ru
Mẹ ru con ngủ ù ơ
Lòng con cảm thấy bơ vơ lạc loài !
Con giờ ở lại trần ai
Khóc thương Cha Mẹ muôn ngày Mẹ ơi !
Cha ơi Mẹ hởi đâu rồi
Công ơn Cha Mẹ như trời biển cao
Trời ơi con nhớ biết bao
Nhớ thương cha mẹ ngày nào bên con
Còn trời còn nước còn non
Mất Cha mất Cha mất mẹ con còn gì đây !
Đau thương giờ đã ngập đầy
Bỏ con ở lại trần ai lạnh lùng
Nhớ thương Cha Mẹ vô cùng
Đêm đêm con khóc trong mùng lệ rơi !
Mai sau về cõi Phật Trời
Có Cha có Mẹ cùng cười bên nhau !
Để không còn nỗi khổ đau
Luân hồi sanh tử địa cầu ngàn năm
LỜI RU CỦA MẸ LỜI VÀNG CỦA CHA
KÍNH DÂNG LÊN HƯƠNG HỒN SONG THÂN LÀ ÔNG PHAN VAN CUNG VÀ BÀ NGUYỄN THỊ TÁNH.
Mẹ là lá ngọc cành vàng
Cha là canh trúc che ngang Mẹ hiền
nhớ cha con muốn phát điên
công cha nghĩa mẹ triền miên ghi lòng
hiu hiu gió thổi bềnh bồng
nhớ cha từ thuở bế bồng con yêu
dạy con từ thuở chít chiu
công lao khó nhọc nâng niu tuổi hồng
mẹ ôm tay ẩm tay bồng
cha ôm cha vác cha bồng con thơ
hết rồi một khoảng trời mơ
một thời tuổi dại bây giờ không cha..!
Mẹ là lá ngọc cành vàng
Cha là canh trúc che ngang Mẹ hiền
nhớ cha con muốn phát điên
công cha nghĩa mẹ triền miên ghi lòng
hiu hiu gió thổi bềnh bồng
nhớ cha từ thuở bế bồng con yêu
dạy con từ thuở chít chiu
công lao khó nhọc nâng niu tuổi hồng
mẹ ôm tay ẩm tay bồng
cha ôm cha vác cha bồng con thơ
hết rồi một khoảng trời mơ
một thời tuổi dại bây giờ không cha..!
Nhớ cha ta khóc ta la
Trời ơi đau khổ lòng ta vạn sầu
Mẹ ơi mẹ ở nơi nào
Đêm nay con ngắm trăng sao lạnh lùng
Lệ rơi rơi mãi trong mùng
Nhớ thương cha mẹ ngàn trùng cách xa
Trời ơi cái khổ không cha
Tủi buồn thân phận con là mồ côi
Không cha khổ lắm ai ơi
Nhớ thương cha mẹ một trời khổ đau
Lòng con giờ đã héo sầu
Tình cha với mẹ con nào dám quên !
Mẹ cha còn đó trong tim
Đêm đêm nhắm mắt lim dim con buồn
Thương cha dòng lệ tuôn tuôn
Mẹ ơi mẹ hởi mẹ thương đâu rồi
Trăm năm tình một kiếp người
Rất là ngắn ngủi trong đời mẹ ơi
Không cha buồn lắm cha ơi
Mất cha mât mẹ nên đời con hư !
Con thành thi sĩ làm thơ
Lệ đâu chảy mãi làm mờ mắt con !
NHỚ VỀ QUÊ MẸ
Mẹ ơi con nhớ mẹ hiền
Nhớ trăng nhớ nước muốn điên trong lòng
Nhớ về quê mẹ mênh mông
Mẹ đi đâu mất con mong mẹ về
Tình thương của mẹ lê thê
Con ngồi con nhớ tình quê ấm nồng
Gió chiều man mác bên sông
Nhớ về quê cũ nghe lòng con đau
Công cha nghĩa mẹ cao sâu
Chưa đền đáp được con sầu khóc thương
Cha ơi Mẹ hởi ngàn phương
Nhớ cha với mẹ đoạn trường xót xa
Ngồi mơ con nhớ quê cha
Nhớ cha nhớ mẹ con mà đớn đau
Thế gian một cõi ưu sầu
Biệt ly cha mẹ thâm sâu nghĩa tình
Đêm con nằm ngủ một mình
Khóc cha khóc mẹ bồng bềnh trong mơ
Nhớ thời thơ ấu tuổi thơ
Một thời hạnh phúc bây giờ còn đâu
Con buồn con nhớ xanh xao
Bên cha với mẹ ngày nào ấm êm
Mẹ ơi tình Mẹ êm đềm
Mất Cha mất Mẹ đêm đêm lạnh lùng
Trăm năm một kiếp đau buồn
Mẹ ơi con khóc tình tuôn lệ nhòa....!
MẸ LÀ BÀI HÁT TÌNH YÊU
Mẹ là bài hát tình yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu mát lòng
Mẹ là một đóa hoa hồng
Lời ru của Mẹ xanh trong tuyệt vời !
Mẹ lá biển cả rạng ngời
Trời cao đất rộng công người nuôi con
Mẹ là bảy núi năm non
Tình thương của Mẹ như hòn núi cao
Mẹ là tình khúc thanh tao
Mẹ ru con ngủ hát rao một thời
Mẹ là ánh sáng mặt trời
Ngàn sao chiếu sáng trăng soi biển tình
Mẹ là dòng nước lung linh
Là trăng là nước bình minh nắng hồng
Mẹ là trời đất mênh mông
Tình yêu của Mẹ như lòng đại dương
Mẹ cha về cõi Phật Đường
Công lao lớn lắm tình thương của người
Con ngồi con nhớ Mẹ cười
Tình Cha nghĩa Mẹ con đời nào quên !
Mẹ ơi ! con khắc trong tim
Giờ còn đâu nữa biết tìm đâu ra
Mẹ đi lâu lắm vậy mà
Nhớ Cha nhớ Mẹ tình sa lệ sầu
Trời ơi con quá đớn đau
Đời con đau khổ âu sầu cô đơn
Nhớ Cha nhớ Mẹ con buồn
Tình thương Cha Mẹ suối nguồn trên cao
Mẹ là dòng sửa ngọt ngào
Cả đời ghi nhớ con nào dám quên
Mẹ là một đóa hoa sen
Tình yêu rực rỡ trong tim của Người !
Cha là ánh sáng mặt trời
Mẹ là bài hát muôn đời tiếng ru
Mẹ ru con ngủ ù ơ
Lòng con cảm thấy bơ vơ lạc loài !
Con giờ ở lại trần ai
Khóc thương Cha Mẹ muôn ngày Mẹ ơi !
Cha ơi Mẹ hởi đâu rồi
Công ơn Cha Mẹ như trời biển cao
Trời ơi con nhớ biết bao
Nhớ thương cha mẹ ngày nào bên con
Còn trời còn nước còn non
Mất Cha mất Cha mất mẹ con còn gì đây !
Đau thương giờ đã ngập đầy
Bỏ con ở lại trần ai lạnh lùng
Nhớ thương Cha Mẹ vô cùng
Đêm đêm con khóc trong mùng lệ rơi !
Mai sau về cõi Phật Trời
Có Cha có Mẹ cùng cười bên nhau !
Để không còn nỗi khổ đau
Luân hồi sanh tử địa cầu ngàn năm
MẸ LÀ BÀI HÁT TÌNH YÊU
Mẹ là bài hát tình yêu
Mẹ là ngọn gió hiu hiu mát lòng
Mẹ là một đóa hoa hồng
Lời ru của Mẹ xanh trong tuyệt vời !
Mẹ lá biển cả rạng ngời
Trời cao đất rộng công người nuôi con
Mẹ là bảy núi năm non
Tình thương của Mẹ như hòn núi cao
Mẹ là tình khúc thanh tao
Mẹ ru con ngủ hát rao một thời
Mẹ là ánh sáng mặt trời
Ngàn sao chiếu sáng trăng soi biển tình
Mẹ là dòng nước lung linh
Là trăng là nước bình minh nắng hồng
Mẹ là trời đất mênh mông
Tình yêu của Mẹ như lòng đại dương
Mẹ cha về cõi Phật Đường
Công lao lớn lắm tình thương của người
Con ngồi con nhớ Mẹ cười
Tình Cha nghĩa Mẹ con đời nào quên !
Mẹ ơi ! con khắc trong tim
Giờ còn đâu nữa biết tìm đâu ra
Mẹ đi lâu lắm vậy mà
Nhớ Cha nhớ Mẹ tình sa lệ sầu
Trời ơi con quá đớn đau
Đời con đau khổ âu sầu cô đơn
Nhớ Cha nhớ Mẹ con buồn
Tình thương Cha Mẹ suối nguồn trên cao
Mẹ là dòng sửa ngọt ngào
Cả đời ghi nhớ con nào dám quên
Mẹ là một đóa hoa sen
Tình yêu rực rỡ trong tim của Người !
Cha là ánh sáng mặt trời
Mẹ là bài hát muôn đời tiếng ru
Mẹ ru con ngủ ù ơ
Lòng con cảm thấy bơ vơ lạc loài !
Con giờ ở lại trần ai
Khóc thương Cha Mẹ muôn ngày Mẹ ơi !
Cha ơi Mẹ hởi đâu rồi
Công ơn Cha Mẹ như trời biển cao
Trời ơi con nhớ biết bao
Nhớ thương cha mẹ ngày nào bên con
Còn trời còn nước còn non
Mất Cha mất Cha mất mẹ con còn gì đây !
Đau thương giờ đã ngập đầy
Bỏ con ở lại trần ai lạnh lùng
Nhớ thương Cha Mẹ vô cùng
Đêm đêm con khóc trong mùng lệ rơi !
Mai sau về cõi Phật Trời
Có Cha có Mẹ cùng cười bên nhau !
Để không còn nỗi khổ đau
Luân hồi sanh tử địa cầu ngàn năm
CÓ CHA CÓ MẸ THÌ HƠN
Kính dâng hương hồn Cha Mẹ và CTVL tặng cho những ai
không còn Cha Mẹ như mình.
Có Cha có Mẹ thì hơn
không Cha không Mẹ như đờn đứt dây (ca dao)
một mình sống với ai đây
trời ơi đau khổ ngập đầy tim con !
hởi ơi Cha Mẹ không còn
lòng còn đau xót con buồn biết bao
nhớ Cha con nhớ xanh xao
Cha cùng với Mẹ thuở nào bên con
đau thương giờ ngập trong lòng
công Cha với Mẹ biển đông không bằng
tình yêu Cha mẹ muôn ngàn
công ơn chưa đáp lệ tràn năm châu !
vắng Cha vắng Mẹ âu sầu
biển trời đau khổ thương đau trong đời
con chưa đền đáp ơn Người
mà nay thiên cổ đâu rồi Cha ơi !
con nay ở lại trong đời
cô đơn lạc lõng kiếp người tang thương
biết đời là cõi vô thường
nhớ Cha với Mẹ đêm trường lệ rơi.....!
nguyện cho cha mẹ trên trời
tu mau thành Phật đời đời bình yên
cầu xin ân phước cõi trên
độ cho tất cả trần miền lo tu ! ( trần miền = nơi thế gian)
Kính dâng hương hồn Cha Mẹ và CTVL tặng cho những ai
không còn Cha Mẹ như mình.
Có Cha có Mẹ thì hơn
không Cha không Mẹ như đờn đứt dây (ca dao)
một mình sống với ai đây
trời ơi đau khổ ngập đầy tim con !
hởi ơi Cha Mẹ không còn
lòng còn đau xót con buồn biết bao
nhớ Cha con nhớ xanh xao
Cha cùng với Mẹ thuở nào bên con
đau thương giờ ngập trong lòng
công Cha với Mẹ biển đông không bằng
tình yêu Cha mẹ muôn ngàn
công ơn chưa đáp lệ tràn năm châu !
vắng Cha vắng Mẹ âu sầu
biển trời đau khổ thương đau trong đời
con chưa đền đáp ơn Người
mà nay thiên cổ đâu rồi Cha ơi !
con nay ở lại trong đời
cô đơn lạc lõng kiếp người tang thương
biết đời là cõi vô thường
nhớ Cha với Mẹ đêm trường lệ rơi.....!
nguyện cho cha mẹ trên trời
tu mau thành Phật đời đời bình yên
cầu xin ân phước cõi trên
độ cho tất cả trần miền lo tu ! ( trần miền = nơi thế gian)
MẸ TÔI
MẸ TÔI BÀ NGUYỄN THI TÁNH
XIN KÍNH DÂNG LÊN HƯƠNG HỒN CHA ONG PHAN VAN CUNG VA MẸ- VÀ CHO NHỮNG AI KHÔNG CÒN MẸ VÀ CHA TRONG CUỘC ĐỜI NÀY
Em yêu mẹ lắm phải không
anh coi mẹ đấy hoa hồng của anh
mẹ xây một giấc mộng lành
thương con nhỏ dại tuổi xanh mẹ bồng
rồi ngày con gái lấy chồng
mẹ buồn mẹ khóc vì con đâu rồi
con thương mẹ lắm mẹ ơi !
bởi cha cùng mẹ xây đời tương lai
thương con mẹ gã gần đây
để thăm con gái mỗi ngày ai ơi
mẹ ngồi bắt chí cho tôi
mẹ thương con dại thật ôi nồng nàn
nuôi con cực khổ không than
hy sinh tất cả chứa chan tình nồng
mẹ là cả một dòng sông
thương con chẳng nói đôi dòng lệ rơi
mẹ tôi giờ đã đi rồi
nhớ thương mẹ lắm nên tôi lại buồn !
mẹ đem tất cả tình thương
vẫn thương ấp ủ trong lòng con thơ
nuôi con bé nhỏ dại khờ
chỉ mong con lớn đợi chờ tương lai
mẹ luôn tin tưởng ngày mai
cùng cha xây dựng một ngày vinh quang !
chỉ mong ngày ấy huy hoàng
măc dù vất vả lo toan trong ngoài
thương con lo mãi hoài hoài
đến khi nhắm mắt cũng chưa yên lòng
thương con kính quý trọng chồng
đời nay mấy kẻ tốt lòng mẹ tôi
gặp ai nghèo khổ tả tơi
thương hay cứu giúp những người khổ đau
hết rồi một thuở bên nhau
cha ơi mẹ hởi âu sầu đời con
thương cha thương mẹ đâu còn
con nay gởi chút lòng son đến người
cha tôi ông rất tuyệt vời
đầy lòng nhân ái cứu người khổ đau
thương yêu tất cả nghèo giàu
mọi người quí trọng biết bao nghĩa tình
que tôi thuộc xã Vĩnh Trinh
Cần Thơ Thốt Nốt xứ mình chôn nhao
tôn thờ nghĩa trọng tình sâu
ông theo đạo Khổng trước sau vẹn toàn
bà con trong cả xóm làng
Tự Trung là đó cháu Ông Cố mình (Phan Tư Trung la con cháu O Phan Thanh Gian la Ong cố cua tôi )
Cha tôi thì rất hiên lành
Ong nội là Phan văn Lang
Một đời trong sạch xóm làng ngợi khen
cha tôi cưng vơ cưng con
tấm gương cao quí lòng son ở đời
nhớ về thời cũ xa xôi
ngậm ngùi rơi lệ khóc ngươi xa xưa
nên nay con viết thành thơ
nhớ thương cha mẹ không giờ nào nguôi
giờ đây cha mẹ đi rồi
nhớ thương cha mẹ nhớ người thân yêu
con thương cha mẹ rất nhiều
giờ không còn nữa mẹ yêu đâu rồi
tôi ngồi tôi khóc mình tôi
me tôi nay đã qua đời ai ơi
đau thương ở lại trong đời
đớn đau nhiều lắm mồ côi môt mình
con nay gởi chút lòng thành
dâng lên cha mẹ tấm lòng kính yêu !
MẸ TÔI BÀ NGUYỄN THI TÁNH
XIN KÍNH DÂNG LÊN HƯƠNG HỒN CHA ONG PHAN VAN CUNG VA MẸ- VÀ CHO NHỮNG AI KHÔNG CÒN MẸ VÀ CHA TRONG CUỘC ĐỜI NÀY
Em yêu mẹ lắm phải không
anh coi mẹ đấy hoa hồng của anh
mẹ xây một giấc mộng lành
thương con nhỏ dại tuổi xanh mẹ bồng
rồi ngày con gái lấy chồng
mẹ buồn mẹ khóc vì con đâu rồi
con thương mẹ lắm mẹ ơi !
bởi cha cùng mẹ xây đời tương lai
thương con mẹ gã gần đây
để thăm con gái mỗi ngày ai ơi
mẹ ngồi bắt chí cho tôi
mẹ thương con dại thật ôi nồng nàn
nuôi con cực khổ không than
hy sinh tất cả chứa chan tình nồng
mẹ là cả một dòng sông
thương con chẳng nói đôi dòng lệ rơi
mẹ tôi giờ đã đi rồi
nhớ thương mẹ lắm nên tôi lại buồn !
mẹ đem tất cả tình thương
vẫn thương ấp ủ trong lòng con thơ
nuôi con bé nhỏ dại khờ
chỉ mong con lớn đợi chờ tương lai
mẹ luôn tin tưởng ngày mai
cùng cha xây dựng một ngày vinh quang !
chỉ mong ngày ấy huy hoàng
măc dù vất vả lo toan trong ngoài
thương con lo mãi hoài hoài
đến khi nhắm mắt cũng chưa yên lòng
thương con kính quý trọng chồng
đời nay mấy kẻ tốt lòng mẹ tôi
gặp ai nghèo khổ tả tơi
thương hay cứu giúp những người khổ đau
hết rồi một thuở bên nhau
cha ơi mẹ hởi âu sầu đời con
thương cha thương mẹ đâu còn
con nay gởi chút lòng son đến người
cha tôi ông rất tuyệt vời
đầy lòng nhân ái cứu người khổ đau
thương yêu tất cả nghèo giàu
mọi người quí trọng biết bao nghĩa tình
que tôi thuộc xã Vĩnh Trinh
Cần Thơ Thốt Nốt xứ mình chôn nhao
tôn thờ nghĩa trọng tình sâu
ông theo đạo Khổng trước sau vẹn toàn
bà con trong cả xóm làng
Tự Trung là đó cháu Ông Cố mình (Phan Tư Trung la con cháu O Phan Thanh Gian la Ong cố cua tôi )
Cha tôi thì rất hiên lành
Ong nội là Phan văn Lang
Một đời trong sạch xóm làng ngợi khen
cha tôi cưng vơ cưng con
tấm gương cao quí lòng son ở đời
nhớ về thời cũ xa xôi
ngậm ngùi rơi lệ khóc ngươi xa xưa
nên nay con viết thành thơ
nhớ thương cha mẹ không giờ nào nguôi
giờ đây cha mẹ đi rồi
nhớ thương cha mẹ nhớ người thân yêu
con thương cha mẹ rất nhiều
giờ không còn nữa mẹ yêu đâu rồi
tôi ngồi tôi khóc mình tôi
me tôi nay đã qua đời ai ơi
đau thương ở lại trong đời
đớn đau nhiều lắm mồ côi môt mình
con nay gởi chút lòng thành
dâng lên cha mẹ tấm lòng kính yêu !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét