Mùa mưa đã đi qua
Mùa thu đã trôi xa
Rồi đông tàn héo úa
lá trên cây đã già
Lá rơi mùa thu ơi
Tiết đông lạnh lùng rơi
Đời người như chiếc lá
Lá rơi và lá rơi !
Sẽ qua một đời người
Rồi tre tàn măng mọc
Đau thương một kiếp đời
Dù xuân kia có đến
Rồi cũng tàn như hoa
Ôi kiếp con người ta
Chẳng có gì vĩnh cửu
Chỉ là một bóng ma
Sau khi tuổi về già
Trở về cùng cát bụi
Tiếc thương chi thời qua
Dù đời đẹp như hoa
Cũng tàn phai rất chóng
Ôi kiếp người quá mỏng
Như thể khói cùng sương
Đời một kiếp tai ương
Mấy ai nhiều hạnh phước
Thôi theo đường lội ngược
Trở về trời Cửu Thiên
Để sống cùng Phật Mẫu
Được hạnh phúc triền miên
Cùng với các bạn tiên
Ngao du theo năm tháng
Gẫm cuộc đời ngao ngán
Chẳng ai thật thương mình
Thôi thì để hồn linh
Vây quanh cùng Thượng Đế
Dù trăng tàn bóng xế
Thoát được nghiệp tử sinh
Dù mùa mưa lung linh
Đã không còn mưa nữa
Sẽ không còn khổ lao
Nếu ta sẽ được vào
Cõi Phật Đường hạnh phúc
Trành xa vòng địa ngục
Để muôn đời đau thương !
(Mùng 5 tết Mậu Tý 2008)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét