https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 20 tháng 10, 2014

MỘT RỪNG HOA VẠN RỪNG HOA (BÀI SỒ 2)

Một rừng hoa vạn rừng hoa
Ngàn sao chiếu sáng sơn hà giá băng
Đêm nay buồn nhớ chị Hằng
Nhớ mây nhớ nước nhớ trăng trên trời 
Chim bay ngàn cánh xa vời
Chim về đâu nhỉ mình tôi lạnh lùng
Nước mây man mác muôn trùng
Gió theo lối gió mây cùng mây bay
Trăng buồn trăng ngủ trên cây
Ánh sao rơi rớt rụng đầy trên sông
Ngắm sao rơi thấy chạnh lòng
Nhớ tình xưa cũ mênh mông nỗi buồn
Trời còn mưa lệ tình tuôn
Trong tôi còn đó nỗi buồn ngàn năm
Người xưa mặt ngọc trăng rằm
Mà nay sao kiếp tơ tằm lãng phai
Tình xưa như lá thu bay
Như chim ngàn cánh đã bay ngàn trùng
Rồi mùa đông đến mưa phùn
Gió ơi lạnh quá ta buồn mình ta
Người về trong cõi ngàn xa
Để ta héo úa ta mà héo hon...
Tình xưa giờ đã không còn
Để ta ngồi đó mênh mông nỗi sầu.....!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét