Ta muốn viết mùa xuân đi trên nắng
Để thu vàng lắng đọng cả hồn thơ
Để ngàn năm ta ngồi đó ta mơ
Cho thơ chảy tràn lan như suối đổ
Tình là thế muôn ngàn năm một thuở
Chỉ một thời xuân sắc để ta yêu
Vì thời gian tàn phá vẻ mỹ miều
Của ai đó dù giai nhân diễm lệ
Tình là đó mùa xuân trong cõi thế
Có ai mà đẹp mãi mãi đâu em
Chỉ là yêu là mơ mộng êm đềm
Thời con gái khi mùa xuân đang nở
Nếu không yêu đời sẽ là đau khổ
Vì không yêu là lỗ tuổi xuân qua
Còn đâu là hương sắc của thời xa
Thời con gái kiêu xa và tráng lệ
Yêu là yêu không cần ta kể lể
Không cần ai mời mọc lúc ta yêu
Yêu là yêu dù có khóc thương nhiều
Khóc là khóc khi tình ta dang dở
Ôi đau lắm những mối tình loan lở
Để cho đời lệ đổ ngập trần gian
Yêu là yêu không cần phải thở than
Vì tuổi tẻ phai tàn trong nháy mắt
Thôi là thế dù sao ta cũng mặc
Mặc thời gian sẽ rất chóng trôi qua
Để mai sau ta nhìn ánh trăng tà
Trăng héo úa mộng kiều hoa đổ vở
Yêu cho mau tình chỉ là một thuở
Tuổi mùa xuân khoanh khắc sẽ qua nhanh
Rồi tuổi vàng qua mất một thời xanh
Ta chợt khóc vì xuân qua rất chóng..!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét