Ôi tình yêu là cung đàn muôn điệu
Để hồn ta ngơ ngẩn trước muôn hoa
Tình là say là đắm vẻ mặn mà
Tình là chết từ muôn trăng thế kỷ
Ai cũng có thời vàng son ủy mị
Là thả hồn trong cõi mộng tình mơ
Có những chiều ngồi đợi gió làm thơ
Ôi đẹp lắm thời xa xưa tuổi dại
Ta mãi nhớ tuổi vàng son mãi mãi
Như nhớ trăng và nước với cùng mây
Thả hồn về trên vạn cõi Bồng Lai
Khi chợt đến bên ai người yêu dấu
Em là đấy một loài sao Bắc Đẩu
Để hồn ta lơ lững tợ muôn trăng
Ta muốn bay lên tận chốn Cung Hằng
Để quên hết cõi trần gian đau khổ
Yêu là thế tình chỉ là một thuở
Người nhớ cho xin người hãy nhớ cho
Cõi trần gian cõi tình ái mộng mơ
Chỉ một thuở trần gian rồi biến mất
Tình là thế tình yêu là bánh mật
Mật trần gian là mật của đau thương
Bởi chữ tình sau hết cũng đoạn trường
Vì tất cả ai ơi là cát bui........................!
Sài Gòn 2/10/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét