MỘT CHIỀU LANG THANG Một chiều lang thang Thiên đàng gẫy cánh Thôi nhớ nhung chi Lời yêu thần thánh ! Một chiều lang thang Thiên đàng đã lở Tình yêu dang dở Bao giấc mơ xưa ! Một chiều mưa rơi Mộng đời đã vỡ Tình yêu một thuở Như ánh trăng tan... Một chiều lang thang Trăng tàn gối chiếc Một thời xanh biếc Thôi hết còn đâu ! Một thời lang thang Cung đàn đã lở Tình yêu loan lỡ Trong kiếp đời đau Giờ có còn đâu Đêm tàn lá rụng Tan rồi giấc mộng Trong kiếp thương đau ! .... TA ĐI TRONG CÕI ĐỊA ĐÀNG Phố tình yêu ngát hương hoa Phố xa xa phố tình xa lệ tràn Ta đi trong cõi địa đàng Mà ta cứ ngỡ thiên đàng muôn hoa Nhớ ai ta nhớ tình xa Tình như sương khói phai nhòa từ đây Xương mai một mai hao gầy Chỉ là một kiếp trần ai phũ phàng Tình yêu trong cõi trần gian Tình nào thì cũng lệ tràn như mưa Tình như lá úa xác xơ Chỉ là cái bóng bụi mờ thời gian Hoa nào đẹp cũng phai tàn Hoa nào hương sắc cũng tan cuối đời Gió giông đởi lắm tơi bời Cây rung lá đổ một trời đau thương...! TRĂNG LÀ TRĂNG CỦA HỒN THƠ Trăng là trăng của hồn thơ Trăng là trăng của bến mơ ái tình Của vườn hoa thắm xinh xinh Của mây của nước lung linh biển trời Của sao khuya ánh rạng ngời Của trăng rực rỡ trên trời ngàn năm Trăng còn xuống nước trăng tan Cho ta múc ánh trăng vàng đêm nao |
Tình yêu nay đã bay cao mất rồi
Như chim vế cõi xa vời
Nhớ trăng nhớ nước nhớ trời bao la
Tình xưa giờ đã bay xa
Hoa xưa giờ đã phôi pha úa tàn
Đau thương trong cõi trần gian
Chỉ là một giấc mơ màng mà thôi !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét