https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

TRĂNG LÊN RỒI ĐỂ TRĂNG TÀN

Trăng lên rồi để trăng tàn
Kiếp người ngắn ngủi cũng tàn như trăng
Trăm năm trong cõi trần gian
Tình yêu rồi cũng lỡ làng đau thương
Phù du một kiếp vô thường 
Bèo trôi sóng vỗ đoạn trường đời ta
Hoa nào hoa cũng phôi pha
Tình nào cũng sẽ chia xa cuối đời
Đời người gió thoảng mây trôi
Trăm năm là mấy kiếp người không lâu
Đời là một kiếp ưu sầu
Chỉ là một giấc chiêm bao chóng tàn
Dù ai tuyệt thế dung nhan
Cũng rồi một kiếp phai tàn như hoa
Khóc thương thân phận người ta
Tu là cội phúc tình là dây oan  (Nguyễn Du)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét