Lệ hòa chung mực viết nên câu
Đọng ở tim ai một mối sầu
Viết trả lời thơ em gởi đến
Rồi mai rồi mốt sắp xa nhau !
Nữa đêm anh thấy pha lê vở
Như quả tim anh khối lệ tràn
Như quả tinh cầu đang sụp đổ
Ngàn đời tình ái khối ly tan !
Anh thấy trời xanh đã nổ tung
Tinh ta chìm lỉm giữa không trung
Và trong ánh sáng như tan rã
Như thể ngàn mây rất lạ lùng !
Đến thăm người ngọc trong lần chót
Rồi để xa nhau suốt cả đời
Kẻ ở người đi sầu cách biệt
Lạnh lùng nốc cạn chén ly bôi !
Ta ở Long Thành em ở đâu
Nhớ em nhiều lắm chắc anh sầu
Nghìn năm chôn chặt lòng yêu dấu
Thương khóc duyên em đến bạc đầu ( lúc 17 tuổi)
(Khi Denis theo Papa và Maman về Pháp
mình mới viết cho Denis lá thơ này từ đó chúng
tôi mãi mãi xa nhau )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét