https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Tư, 30 tháng 9, 2015

TÔI CÒN NGU MÃI BỞI VÌ YÊU

Tôi còn ngu mãi bởi vì yêu
Nên ở lòng tôi có những chiều 
Tôi thả thơ tình bay bất tận
Một chiều thu lạnh gió hiu hiu !

Tôi đã ngu vì tôi mãi yêu 
Nhớ nhung chi nữa lệ muôn chiều 
Là yêu là khổ muôn ngàn kiếp 
Yêu để muôn đời vẫn quạnh hiu !

Tôi mãi yêu vì tôi đã ngu 
Như mưa lạnh giá của mùa thu 
Tình còn trong trái tim trong trắng 
Một sáng tinh sương quá mịt mù !

Đời ai cũng khổ bởi vì yêu 
Khổ thì cứ khổ vẫn là yêu 
Tình là định luật trần gian ấy 
Ai sống trong đời cũng phải yêu !

Ai cũng yêu còn tôi cũng yêu 
Không con không cái lại buồn hiu 
Có con có cái vui nhà cửa 
Nên dù có khổ vẫn yêu yêu !

Làm sao nói hết chuyện tình yêu
Chuyện của ngàn năm lệ quá nhiều 
Dù khổ vì yêu mà chẳng lổ 
Tình yêu ơi hởi quá cao siêu !

Ta sống trong đời sống để yêu 
Không yêu đời lạnh biết bao nhiêu 
Dù ta có khổ yêu mà khổ 
Nhưng ta không lỗ bởi vì yêu ! (15 phút)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét