Ta buồn ta viết thơ chơi
Viết thơ con cóc cho đời nghĩ suy
Sống lòng nhân ái từ bi
Thương yêu kẻ khó sau thì vinh quang
Đời là cõi tạm trần gian
Có chi bền chặc nghênh ngang với đời
Trăm năm hết kiếp người ơi
Nằm im hết thở một thời cũng qua
Sống làm quỷ chết thành ma
Đau thương nhiều quá khó mà đầu thai
Nam Mô Đà Phật Như Lai
Ráng tu niệm Phật sau này sướng thân
Thoát nơi cõi khổ trầm luân
Ta về với Phật mình vàng xinh tươi
Quanh năm suốt tháng vui cười
Không còn sanh tử kiếp người lầm than
Quay đầu về cõi Phật Đàng
Trường sanh bất tử muôn ngàn năm sau !
Nay khuyên tất cả nghèo giàu
Biết lo niệm Phật ngày sau huy hoàng !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét