https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Ba, 12 tháng 1, 2016

ĂN TẾT MÙA ĐÔNG


Trời cuối đông rồi ai đó ơi 
Tiết xuân lành lạnh buốt da người 
Thu đông qua hết rồi xuân đến 
Sao ở trên trời cũng đổi ngôi !

Thời gian ơi hởi với thời gian
Cành lá xuân xưa đổi sắc vàng  
Rồi đến xuân này xanh lá biếc 
Một thời xuân sắc mộng đời tan !

Đông qua xuân đến để thu tàn 
Cành trụi vì thu nhuộm sắc vàng 
Ai cũng buồn đau mùa lá chết 
Sầu thương tiếc nuối tuổi thu sang !

Còn gì xuân nữa mộng đời đau 
Tóc đã phai xuân nhuộm sắc màu 
Và giống như màu thu lá chết 
Đớn đau nhiều quá nhớ thương nhau !

Nhớ nhung chi mảnh tình tan vở 
Một mảnh tình sầu với cố nhân 
Tôi sợ trời ơi tôi rất sợ 
Cho nàng, nhan sắc của giai nhân !

Tôi sợ thời gian sợ thời gian 
Đếm bao xuân lẻ đến thu tàn 
Đời người như gió bay đi mất 
Đâu còn sống mãi kiếp nhân gian !

Trời ơi tôi khóc bởi vì tôi 
Yêu lắm ai ơi cái cuộc đời
Tôi đã yêu người không muốn chết 
Cho tôi sống mãi để vui cười !

Tôi sống vì yêu một kiếp người 
Nên tôi muốn sống mãi trong đời
Để ôm ai đó và hôn mãi 
Trên môi người ngọc quá xinh tươi !

Thôi thế là thôi thế thế tôi 
Bởi vì định luật của Ông Trời 
Phải sao chịu vậy không hờn trách 
Trách Ông tội lỗi lắm người ơi !

Tôi ngồi đây nửa tỉnh say 
Say với đời yêu say ngất ngây 
Tôi nguyện lòng tôi yêu tất cả 
Đau thương nhiều quá kiếp con người !

(15 mins với tác phẩm mình rất ưng ý về ý nghĩa rất cao siêu và vĩ đại của đời người)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét