Rồi một ngày mai
Theo tháng năm dài
Nhan sắc ta tàn úa
Như lá vàng phôi phai
Rồi một ngày mai
Ai biết chăng ngày mai
Thân xác ta tàn héo
Cùng với tháng năm dài
Làm sao ai có thể
Biết được tương lai
Sẽ đưa ta về đâu....về đâu !
Đời ta sẽ là một bãi cõ hoang
Ngàn nỗi ưu sầu
Theo tháng ngày buông xuôi buông xuôi
Nằm ngũ yên dưới lòng đất lạnh
Im lìm không còn nói năng
Trong cõi địa đàng hoang vắng thênh thang
Mênh mang và mênh mang............................!
Rồi mùa xuân sẽ trở lại
Trên bầu trời bao la
Trong vườn nở đầy hoa
Không còn có bàn tay ai
Hái những chùm hoa tặng người yêu dấu
Rồi xuân đi hè đến phượng đỏ đầy cành
Đâu có còn ai trên thế gian nầy
Tiễn bước chia ly
Khi nghe tiếng ve sầu hát vang mùa hạ
Rồi thu qua ...
Đâu còn mùa xuân xanh lá mạ
Lá trên cành rụng trên má em yêu
Để cho ta ngồi ngắm ánh mây chiều
Môi run rẫy hôn người yêu tuổi mộng
Còn đâu nữa những chiều mưa gió lộng
Ta ôm em say đắm một vành môi
Còn đâu là ánh mắt với nụ cười
Mài tóc hoàng kim đong đưa chiều nắng nhạt
Để cho ta ngồi sát lại gần em
Hôn môi em hôn mãi cũng sanh ghiền
Say đắm đuối trong sương trời lạnh giá
Rồi thu qua đông về ta lạnh quá
Ta ôm nhau tìm hơi ấm của tình yêu
Tình thật là ý nghĩa rất cao siêu
Yêu em quá biết bao nhiêu cho xuể
Rồi một ngày nào đó ta đau thương đầy lệ
Cả hai ta theo với gió cùng mây
Không còn nữa em ơi trên mặt đất
Ta khóc em ơi quãng đời xưa đã mất
Đã mất rồi tất cả với em yêu
Hết rồi em đâu còn những buổi chiều
Để hai đứa quàng tay nhau âu yếm !
Trăm năm tình xưa đà chết lịm
Trên những cánh đồng hoang vu thiên thu
Của cõi trần gian phù du ảo tưởng
Ôi thế gian cõi thiên đường tưởng tượng
Chỉ một thời thôi hết cũng trôi qua
Ngàn năm sau .....
Địa cầu chỉ là bãi tha ma...
Là co thắt trái tim cuồng nhân loại ....
Có còn chi sau một kiếp con người
Khóc em ơi ta mãi khóc cho đời
Khóc là khóc vì kiếp người ngắn ngủi
Bởi đau thương còn mãi vạn ngàn năm !
(25 mins)
(Tình khúc nghiệt ngã cho số phận con người)
11/1/2016
Theo tháng năm dài
Nhan sắc ta tàn úa
Như lá vàng phôi phai
Rồi một ngày mai
Ai biết chăng ngày mai
Thân xác ta tàn héo
Cùng với tháng năm dài
Làm sao ai có thể
Biết được tương lai
Sẽ đưa ta về đâu....về đâu !
Đời ta sẽ là một bãi cõ hoang
Ngàn nỗi ưu sầu
Theo tháng ngày buông xuôi buông xuôi
Nằm ngũ yên dưới lòng đất lạnh
Im lìm không còn nói năng
Trong cõi địa đàng hoang vắng thênh thang
Mênh mang và mênh mang............................!
Rồi mùa xuân sẽ trở lại
Trên bầu trời bao la
Trong vườn nở đầy hoa
Không còn có bàn tay ai
Hái những chùm hoa tặng người yêu dấu
Rồi xuân đi hè đến phượng đỏ đầy cành
Đâu có còn ai trên thế gian nầy
Tiễn bước chia ly
Khi nghe tiếng ve sầu hát vang mùa hạ
Rồi thu qua ...
Đâu còn mùa xuân xanh lá mạ
Lá trên cành rụng trên má em yêu
Để cho ta ngồi ngắm ánh mây chiều
Môi run rẫy hôn người yêu tuổi mộng
Còn đâu nữa những chiều mưa gió lộng
Ta ôm em say đắm một vành môi
Còn đâu là ánh mắt với nụ cười
Mài tóc hoàng kim đong đưa chiều nắng nhạt
Để cho ta ngồi sát lại gần em
Hôn môi em hôn mãi cũng sanh ghiền
Say đắm đuối trong sương trời lạnh giá
Rồi thu qua đông về ta lạnh quá
Ta ôm nhau tìm hơi ấm của tình yêu
Tình thật là ý nghĩa rất cao siêu
Yêu em quá biết bao nhiêu cho xuể
Rồi một ngày nào đó ta đau thương đầy lệ
Cả hai ta theo với gió cùng mây
Không còn nữa em ơi trên mặt đất
Ta khóc em ơi quãng đời xưa đã mất
Đã mất rồi tất cả với em yêu
Hết rồi em đâu còn những buổi chiều
Để hai đứa quàng tay nhau âu yếm !
Trăm năm tình xưa đà chết lịm
Trên những cánh đồng hoang vu thiên thu
Của cõi trần gian phù du ảo tưởng
Ôi thế gian cõi thiên đường tưởng tượng
Chỉ một thời thôi hết cũng trôi qua
Ngàn năm sau .....
Địa cầu chỉ là bãi tha ma...
Là co thắt trái tim cuồng nhân loại ....
Có còn chi sau một kiếp con người
Khóc em ơi ta mãi khóc cho đời
Khóc là khóc vì kiếp người ngắn ngủi
Bởi đau thương còn mãi vạn ngàn năm !
(25 mins)
(Tình khúc nghiệt ngã cho số phận con người)
11/1/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét