Trăng ơi !
Trăng lên khơi hay trăng chìm xuống biển
Trăng vô tình cảnh nước mất nhà tan
Trăng nằm mơ trăng mộng chốn cung vàng
Ôm gái đẹp mơ màng trong dục vọng
Đời là thế biển tình yêu trong mộng
Mộng giàu sang để đánh mất lương tâm
Miễn là ta làm kiếp của con tằm
Mặc ai chết miễn là ta sung sướng
Trên ngôi cao giàu sang cùng ngất ngưởng
Ngày và đêm hoan lạc chốn cung đình
Mặc cho đời ai chết cũng làm thinh
Miễn ta sống trên vòm trời danh vọng
Trên lầu cao ngắm trăng cùng gió lộng
Đêm về khuya mơ mộng ở bên ai
Ta có tình yêu ta mãi đắm say
Trong thế giới đêm ngày vui ích kỷ
Ai khổ mặc ai miễn mình hoàn mỹ
Trong lâu đài đủ các thứ tiện nghi
Bạc với vàng và các ả thứ phi
Chất thành đóng cõi giàu sang phung phí
Cõi trần gian ta loại người nặng ký
Lời nói ta ôi có vạn người nghe
Trong vinh quang ta chìm đắm hôn mê
Vì tất cả xung quanh là vật chất
Chủ nghĩa cá nhân rượu tình bánh mật
Nước có tan nhà mất cũng chẳng sao
Miễn là ta sống trong cảnh sang giàu
Dù ai chết ta cũng là mặc kệ
Kẻ lên ngôi người khóc la đẫm lệ
Ít có ai lấy mắt để nhìn vào
Ôi trăm năm đời có được bao lâu
Dù mai chết miễn bây giờ ta sướng !
(Xin tặng cho những ai theo chủ nghĩa
cá nhân ích kỷ phồn vinh giả tạo)
Trăng lên khơi hay trăng chìm xuống biển
Trăng vô tình cảnh nước mất nhà tan
Trăng nằm mơ trăng mộng chốn cung vàng
Ôm gái đẹp mơ màng trong dục vọng
Đời là thế biển tình yêu trong mộng
Mộng giàu sang để đánh mất lương tâm
Miễn là ta làm kiếp của con tằm
Mặc ai chết miễn là ta sung sướng
Trên ngôi cao giàu sang cùng ngất ngưởng
Ngày và đêm hoan lạc chốn cung đình
Mặc cho đời ai chết cũng làm thinh
Miễn ta sống trên vòm trời danh vọng
Trên lầu cao ngắm trăng cùng gió lộng
Đêm về khuya mơ mộng ở bên ai
Ta có tình yêu ta mãi đắm say
Trong thế giới đêm ngày vui ích kỷ
Ai khổ mặc ai miễn mình hoàn mỹ
Trong lâu đài đủ các thứ tiện nghi
Bạc với vàng và các ả thứ phi
Chất thành đóng cõi giàu sang phung phí
Cõi trần gian ta loại người nặng ký
Lời nói ta ôi có vạn người nghe
Trong vinh quang ta chìm đắm hôn mê
Vì tất cả xung quanh là vật chất
Chủ nghĩa cá nhân rượu tình bánh mật
Nước có tan nhà mất cũng chẳng sao
Miễn là ta sống trong cảnh sang giàu
Dù ai chết ta cũng là mặc kệ
Kẻ lên ngôi người khóc la đẫm lệ
Ít có ai lấy mắt để nhìn vào
Ôi trăm năm đời có được bao lâu
Dù mai chết miễn bây giờ ta sướng !
(Xin tặng cho những ai theo chủ nghĩa
cá nhân ích kỷ phồn vinh giả tạo)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét