HUYỀN THOẠI TUÔI THƠ
Tóc thề em chấm ngang vai
Gặp em rồi để muôn ngày nhớ em
Tình yêu anh để trong tim
Để anh nhớ cái êm êm trong lòng
Tình yêu như nước xanh trong
Bởi yêu nên nhớ mênh mông nỗi buồn
Nhớ ai còn đó trong hồn
Bóng em còn đó mộng lòng còn đây
Tình yêu lá ngất là ngây
Còn yêu ai đó mộng đầy trên môi
Lời em ngọc thốt hoa cười
Dáng em thon thả mộng đời đắm say
Gió bay cho tóc em dài
Cho mây gió thổi tóc bay nghìn trùng
Cho mưa về với lạnh lùng
Để ta tìm đến ta cùng bên nhau
Tình yêu như thể trăng sao
Mưa ơi lạnh lẽo ai nào không yêu
Ai không yêu vẻ yêu kiều
Ai không mê vẻ mỹ miều của ai
Để hồn thơ thẩn đêm nay
Để ta tìm đến bên nầy cùng em !
( Viết lúc 17 tuổi)
Gặp em rồi để muôn ngày nhớ em
Tình yêu anh để trong tim
Để anh nhớ cái êm êm trong lòng
Tình yêu như nước xanh trong
Bởi yêu nên nhớ mênh mông nỗi buồn
Nhớ ai còn đó trong hồn
Bóng em còn đó mộng lòng còn đây
Tình yêu lá ngất là ngây
Còn yêu ai đó mộng đầy trên môi
Lời em ngọc thốt hoa cười
Dáng em thon thả mộng đời đắm say
Gió bay cho tóc em dài
Cho mây gió thổi tóc bay nghìn trùng
Cho mưa về với lạnh lùng
Để ta tìm đến ta cùng bên nhau
Tình yêu như thể trăng sao
Mưa ơi lạnh lẽo ai nào không yêu
Ai không yêu vẻ yêu kiều
Ai không mê vẻ mỹ miều của ai
Để hồn thơ thẩn đêm nay
Để ta tìm đến bên nầy cùng em !
( Viết lúc 17 tuổi)
TUỔI MỘNG MƠ
Ôi gió trăng buồn tuổi mộng mơ
Tuổi thương tuổi nhớ tuổi mong chờ
Tình còn xanh lá hoa tình ái
Hoa của tình yêu tuổi mộng mơ !
Ôi gió trăng buồn tuổi mộng mơ
Tuổi thương tuổi nhớ tuổi mong chờ
Tình còn xanh lá hoa tình ái
Hoa của tình yêu tuổi mộng mơ !
Ôi tuổi thiên thần ta dấu yêu
Tuổi xuân thần tượng của tình yêu
Tình còn say đắm trên màu mắt
Giây phút đê mê những buổi chiều !
Tuổi xuân thần tượng của tình yêu
Tình còn say đắm trên màu mắt
Giây phút đê mê những buổi chiều !
Ôi tuổi thiên thần tuổi của ai
Tuổi tình yêu ấy tuổi thiên thai
Tuổi buông mái tóc bờ vai đẹp
Rồi để hồn ta yêu ngất ngây !
Tuổi tình yêu ấy tuổi thiên thai
Tuổi buông mái tóc bờ vai đẹp
Rồi để hồn ta yêu ngất ngây !
Ôi tuổi thiên thần tuổi mắt nai
Tuổi xinh như mộng cõi trần ai
Một thời con gái trời cho đẹp
Đẹp để cho người yêu đắm say !
Tuổi xinh như mộng cõi trần ai
Một thời con gái trời cho đẹp
Đẹp để cho người yêu đắm say !
Trời ơi tôi nhớ với tôi thương
Tôi nhớ đêm đêm mộng má hường
Tôi ngủ tôi mơ tôi mộng mỵ
Tôi đã yêu rồi nên nhớ thương !
Tôi nhớ đêm đêm mộng má hường
Tôi ngủ tôi mơ tôi mộng mỵ
Tôi đã yêu rồi nên nhớ thương !
Tôi yêu ai đó đẹp làm sao
Ấp ủ trong tim một má đào
Tôi nhớ trời ơi tôi mãi nhớ
Tôi nằm mộng mỵ với chiêm bao !
Ấp ủ trong tim một má đào
Tôi nhớ trời ơi tôi mãi nhớ
Tôi nằm mộng mỵ với chiêm bao !
Mà ai có biết rằng tôi nhớ
Nhớ dáng ai kia quá dịu dàng
Nhớ người mặt ngọc tình muôn thuở
Cho cõi lòng tôi quá ngỡ ngàng !
Nhớ dáng ai kia quá dịu dàng
Nhớ người mặt ngọc tình muôn thuở
Cho cõi lòng tôi quá ngỡ ngàng !
Tôi đã yêu vì tôi đã say
Yêu vì mái tóc gió mây bay
Đôi môi cười mỉm vì say đắm
Nên đã yêu rồi yêu ngất ngây !
Yêu vì mái tóc gió mây bay
Đôi môi cười mỉm vì say đắm
Nên đã yêu rồi yêu ngất ngây !
(CTVL làm bài nầy lúc mình vừa 22 tuổi)
TRĂNG TÌNH CHƯA VỠ
Trăng còn đó trăng mơ tình lớ lửng
Trăng còn đây chưa vở mảnh tình tan
Giữa vườn hoa ta ngồi ngắm trăng vàng
Gom gió núi mây ngàn về bất tận
Hồn ta đó ngao du trời phiêu lãng
Thả thơ bay về vạn cõi trời mây
Tình yêu ơi muôn kiếp mãi còn say
Ta ngây ngất bên ai người yêu dấu
Tình yêu đó muôn đời ai hiểu thấu
Để hồn thơ muôn kiếp mãi đi hoang
Người biết chăng ta một trái tim vàng
Nên ta cứ mơ màng về bến mộng
Tình là thế cõi thiên đàng sự sống
Là vườn hoa thơm ngát cõi trần gian
Là thiên thu là đấy cõi thiên đàng
Cho tất cả mê man tìm khoái lạc
Lời yêu thương ru hồn ta ngọt mật
Mật tình yêu tràn ngập ở trên môi
Để ta yêu say đắm ở trong đời
Hồn bay bổng chơi vơi triều cảm giác
Rồi cứ thế mỗi chiều về man mác
Bay theo mây về tận cõi trời cao
Linh hồn ta như thể vạn vì sao
Ta bất tỉnh bên nhau vườn ân ái
Tình là thế như vườn hoa sinh thái
Ru hồn ta bến mộng của tình yêu
Người biết chăng trong mây gió buổi chiều
Ta chất ngất trong vườn yêu hoa nở
Tình là thế muôn nghìn đời vạn thuở
Là muôn trăng tình không vỡ không tan
Ta ôm nhau say đắm dưới trăng vàng
Quên tất cả thời gian cùng vạn vật
Tình là thế cõi thiên đàng bánh mật
Ai không mê mật ngọt của trần gian
Ai yêu rồi cũng đắm đuối thở than
Trăng còn đó ru ta về cõi mộng...!
Trăng còn đây chưa vở mảnh tình tan
Giữa vườn hoa ta ngồi ngắm trăng vàng
Gom gió núi mây ngàn về bất tận
Hồn ta đó ngao du trời phiêu lãng
Thả thơ bay về vạn cõi trời mây
Tình yêu ơi muôn kiếp mãi còn say
Ta ngây ngất bên ai người yêu dấu
Tình yêu đó muôn đời ai hiểu thấu
Để hồn thơ muôn kiếp mãi đi hoang
Người biết chăng ta một trái tim vàng
Nên ta cứ mơ màng về bến mộng
Tình là thế cõi thiên đàng sự sống
Là vườn hoa thơm ngát cõi trần gian
Là thiên thu là đấy cõi thiên đàng
Cho tất cả mê man tìm khoái lạc
Lời yêu thương ru hồn ta ngọt mật
Mật tình yêu tràn ngập ở trên môi
Để ta yêu say đắm ở trong đời
Hồn bay bổng chơi vơi triều cảm giác
Rồi cứ thế mỗi chiều về man mác
Bay theo mây về tận cõi trời cao
Linh hồn ta như thể vạn vì sao
Ta bất tỉnh bên nhau vườn ân ái
Tình là thế như vườn hoa sinh thái
Ru hồn ta bến mộng của tình yêu
Người biết chăng trong mây gió buổi chiều
Ta chất ngất trong vườn yêu hoa nở
Tình là thế muôn nghìn đời vạn thuở
Là muôn trăng tình không vỡ không tan
Ta ôm nhau say đắm dưới trăng vàng
Quên tất cả thời gian cùng vạn vật
Tình là thế cõi thiên đàng bánh mật
Ai không mê mật ngọt của trần gian
Ai yêu rồi cũng đắm đuối thở than
Trăng còn đó ru ta về cõi mộng...!
Bài thơ nầy mình viết theo trường phái Tượng Trưng (Symbolism) Lãng Mạn (Romanticism)
Siêu Thực (Supernaturalism) và Siêu Hình học
(Métaphysics)
Siêu Thực (Supernaturalism) và Siêu Hình học
(Métaphysics)
YÊU CHI CHO KHỔ
Yêu yêu là đó khổ đau
Đời là biển khổ ai nào biết chăng
Tình yêu như bến sông trăng
Rồi trăng cũng lặn hoa tàn lá bay
Tình yêu nào cũng phôi phai
Chỉ là một thuở tình say cũng tàn
Trời cho ai đó hồng nhan
Chim sa cá lặn cũng tàn thế thôi
Đời là biển khổ người ơi
Tình là cay đắng ngập trời đau thương
Tình yêu là sắc là hương
Rồi tình cũng thế lại thường phôi pha !
Dù cho cá lặn chim sa
Trăm năm trong kiếp người ta cũng tàn !
Yêu yêu là đó khổ đau
Đời là biển khổ ai nào biết chăng
Tình yêu như bến sông trăng
Rồi trăng cũng lặn hoa tàn lá bay
Tình yêu nào cũng phôi phai
Chỉ là một thuở tình say cũng tàn
Trời cho ai đó hồng nhan
Chim sa cá lặn cũng tàn thế thôi
Đời là biển khổ người ơi
Tình là cay đắng ngập trời đau thương
Tình yêu là sắc là hương
Rồi tình cũng thế lại thường phôi pha !
Dù cho cá lặn chim sa
Trăm năm trong kiếp người ta cũng tàn !
ÔM THƠ SẦU MUỘN
Ta ngồi đó ngắm thu tàn lá đổ
Ôm muôn trăng hồn than thở ta bay
Để hồn thơ muôn kiếp ngủ trên mây
Và mãi mãi thơ say tình bất tận
Tình là thế cả một đời lận đận
Nên thơ tình tuôn chảy ngập trần gian
Bởi vì thơ là suối bạc mây ngàn
Lá gió thoảng và mây trời xa tít
Thơ là đấy sợi dây tình vấn vít
Để muôn thu còn ngủ ở trên cây
Lá thu vàng rơi rớt lá bay bay
Mùa thu úa sao vẫn lá đẹp quá
Bao lá xanh xưa tuổi non tình lá mạ
Tuổi vàng son một thuở đã trôi qua
Thôi hết rồi em thời tuổi trẻ mặn mà
Giờ như lá như hoa vàng héo úa
Tình chỉ đẹp thời vàng son một thủa
Đã trôi qua rất chóng tợ tên bay
Chẳng còn gì sau hết ở tương lai
Đã mất hết tượng đài thời tuổi trẻ
Tuổi yêu thương tuổi tình xuân mát mẻ
Có còn gì trong cuộc thế đâu em
Nhớ xuân xưa tình mộng thắm êm đềm
Mà tiếc nhớ thời xanh không đến nữa
Ta buồn lắm ngắm trăng tàn lá đổ
Ôm muôn thơ hồn vớ vẩn theo trăng
Cõi địa đàng ta cứ mãi lang thang
Ta chợt khóc khi mùa thu lá úa
Lá cứ rơi như thu vàng lá đổ
Ta nhìn trăng chua xót cõi lòng ta
Còn đâu là tuổi tình ái kiêu xa
Ta chợt khóc trong trái tim đầy lệ !
Ta ngồi đó ngắm thu tàn lá đổ
Ôm muôn trăng hồn than thở ta bay
Để hồn thơ muôn kiếp ngủ trên mây
Và mãi mãi thơ say tình bất tận
Tình là thế cả một đời lận đận
Nên thơ tình tuôn chảy ngập trần gian
Bởi vì thơ là suối bạc mây ngàn
Lá gió thoảng và mây trời xa tít
Thơ là đấy sợi dây tình vấn vít
Để muôn thu còn ngủ ở trên cây
Lá thu vàng rơi rớt lá bay bay
Mùa thu úa sao vẫn lá đẹp quá
Bao lá xanh xưa tuổi non tình lá mạ
Tuổi vàng son một thuở đã trôi qua
Thôi hết rồi em thời tuổi trẻ mặn mà
Giờ như lá như hoa vàng héo úa
Tình chỉ đẹp thời vàng son một thủa
Đã trôi qua rất chóng tợ tên bay
Chẳng còn gì sau hết ở tương lai
Đã mất hết tượng đài thời tuổi trẻ
Tuổi yêu thương tuổi tình xuân mát mẻ
Có còn gì trong cuộc thế đâu em
Nhớ xuân xưa tình mộng thắm êm đềm
Mà tiếc nhớ thời xanh không đến nữa
Ta buồn lắm ngắm trăng tàn lá đổ
Ôm muôn thơ hồn vớ vẩn theo trăng
Cõi địa đàng ta cứ mãi lang thang
Ta chợt khóc khi mùa thu lá úa
Lá cứ rơi như thu vàng lá đổ
Ta nhìn trăng chua xót cõi lòng ta
Còn đâu là tuổi tình ái kiêu xa
Ta chợt khóc trong trái tim đầy lệ !
TA ĐI TRONG NẮNG TRONG MÂY
Ta đi trong nắng trong mây
Ta đi trong gió ngàn cây lá rừng
Ta đi trời đất bâng khuâng
Ngàn lau biên biếc mây ngàn gió reo
Ta đi rừng núi cheo leo
Trời xanh xanh biếc ta trèo lên non
Ta còn một tấm lòng son
Tình ta còn mãi thơ còn thiên thu
Ta đi trong ánh sương mù
Mùa thu còn đó mịt mờ chân mây
Ta đi khi lá rụng đầy
Lá còn rơi mãi lá bay ngàn đời
Núi non giờ quá xa vời
Rừng xanh biển động đất trời bao la
Ta đi ngàn dải Thiên Hà
Cõi trên cao đó tình xa gió ngàn
Biển đời sóng vỗ tràn lan
San hô rong biển nước tràn mây trôi
Nào ai có hiểu tình tôi
Mênh mông đứng giữa đất trời ngao du
Rừng mưa còn đọng lá thu
Cho ta ôm mãi giấc mơ tuyệt vời
Ta đi đi giữa đất trời
Ta đi giữa chốn không người bình yên
Cầu cho thế giới triên miên
Mãi là hạnh phúc như miền Thiên Thai...
Cõi trần là cõi Bồng Lai
Đến thời Di Lạc muôn ngày an vui
Cầu cho ai đó cùng tôi
A Di Đà Phật khắp nơi nguyện cầu
Cầu cho thế giới muôn màu
Rừng xanh nước biếc thanh tao thái hòa
Cầu cho ai đó cùng ta
Cùng nhau hát khúc hoan ca thái bình
Cầu cho vườn nở hoa xinh
Cầu cho tất cả hành trình Tây Phương
Cầu cho tất cả Phật Đường
Luân hồi sanh tử không còn khổ đau
Cầu cho đời đẹp như sao
Cầu cho cùng khắp đến Ao Liên Trì(ao sen báu)
Cầu cho đời bớt chữ si
Trở về đất Phật không gì cản ngăn
Cầu cho tất cả Tây Phang
Trở về nơi cõi Phật Đàng tương lai !
Ta đi trong gió ngàn cây lá rừng
Ta đi trời đất bâng khuâng
Ngàn lau biên biếc mây ngàn gió reo
Ta đi rừng núi cheo leo
Trời xanh xanh biếc ta trèo lên non
Ta còn một tấm lòng son
Tình ta còn mãi thơ còn thiên thu
Ta đi trong ánh sương mù
Mùa thu còn đó mịt mờ chân mây
Ta đi khi lá rụng đầy
Lá còn rơi mãi lá bay ngàn đời
Núi non giờ quá xa vời
Rừng xanh biển động đất trời bao la
Ta đi ngàn dải Thiên Hà
Cõi trên cao đó tình xa gió ngàn
Biển đời sóng vỗ tràn lan
San hô rong biển nước tràn mây trôi
Nào ai có hiểu tình tôi
Mênh mông đứng giữa đất trời ngao du
Rừng mưa còn đọng lá thu
Cho ta ôm mãi giấc mơ tuyệt vời
Ta đi đi giữa đất trời
Ta đi giữa chốn không người bình yên
Cầu cho thế giới triên miên
Mãi là hạnh phúc như miền Thiên Thai...
Cõi trần là cõi Bồng Lai
Đến thời Di Lạc muôn ngày an vui
Cầu cho ai đó cùng tôi
A Di Đà Phật khắp nơi nguyện cầu
Cầu cho thế giới muôn màu
Rừng xanh nước biếc thanh tao thái hòa
Cầu cho ai đó cùng ta
Cùng nhau hát khúc hoan ca thái bình
Cầu cho vườn nở hoa xinh
Cầu cho tất cả hành trình Tây Phương
Cầu cho tất cả Phật Đường
Luân hồi sanh tử không còn khổ đau
Cầu cho đời đẹp như sao
Cầu cho cùng khắp đến Ao Liên Trì(ao sen báu)
Cầu cho đời bớt chữ si
Trở về đất Phật không gì cản ngăn
Cầu cho tất cả Tây Phang
Trở về nơi cõi Phật Đàng tương lai !
THIÊN TÌNH SỬ CỦA LOÀI NGƯỜI
Ôi có những mối tình
Tuyệt vời và muôn thuở
Ôi có những mối tình
Của những con người bất tử
Ôi có một tình yêu loan lở
Tình là sầu
Là dang dở để đau thương
Anh viết cho em
Bằng trái tim rỉ máu
Máu lệ tình
Tuôn chảy ngập trần gian
Ôi có những mối tình
Đau đớn chẳng than van
Và chẳng khóc
Khi tình tan thành gió bụi
Ôi tang thương
Của một đời nông nỗi
Vì tình tan
Như sấm chớp tên bay
Tình đây rồi
Là tình ở trên cây
Như bảo tố
Lá bay trùng điệp điệp
Để ngàn năm
Tình ai còn thiêm thiếp
Muôn nghìn đời
Ôm hận đến ngàn sau
Tình ban đầu
Tình thường ở trên cao
Rồi sau đó
Tình sa vào địa ngục
Tình là thế
Ôm sầu cao chót vót
Muôn nghìn đời
Và vạn kiếp cõi trần ai
Trong khổ đau
Còn đó tháng năm dài
Nên là thế
Tình yêu là không chết
Khỗ vì tình lê lết cũng yêu nhau
Từ ngàn xưa mãi tận đến ngàn sau
Tình cứ thế thiên thu và bất diệt...!
Ôi có những mối tình
Tuyệt vời và muôn thuở
Ôi có những mối tình
Của những con người bất tử
Ôi có một tình yêu loan lở
Tình là sầu
Là dang dở để đau thương
Anh viết cho em
Bằng trái tim rỉ máu
Máu lệ tình
Tuôn chảy ngập trần gian
Ôi có những mối tình
Đau đớn chẳng than van
Và chẳng khóc
Khi tình tan thành gió bụi
Ôi tang thương
Của một đời nông nỗi
Vì tình tan
Như sấm chớp tên bay
Tình đây rồi
Là tình ở trên cây
Như bảo tố
Lá bay trùng điệp điệp
Để ngàn năm
Tình ai còn thiêm thiếp
Muôn nghìn đời
Ôm hận đến ngàn sau
Tình ban đầu
Tình thường ở trên cao
Rồi sau đó
Tình sa vào địa ngục
Tình là thế
Ôm sầu cao chót vót
Muôn nghìn đời
Và vạn kiếp cõi trần ai
Trong khổ đau
Còn đó tháng năm dài
Nên là thế
Tình yêu là không chết
Khỗ vì tình lê lết cũng yêu nhau
Từ ngàn xưa mãi tận đến ngàn sau
Tình cứ thế thiên thu và bất diệt...!
MƯA ƠI CHO GIÓ LẠNH LÙNG
Mưa ơi cho gió lạnh lùng
Mưa bay về cõi muôn trùng chơi vơi
Mưa còn ngập cả hồn tôi
Ta đi với nắng ta cười vơi thơ
Nhớ người trong mộng ta mơ
Còn đây một mối duyên hờ xa xưa
Chiều nay có gió không mưa
Gió ơi lạnh quá bây giờ ta đau
Ngàn năm trước ngàn năm sau
Mưa ơi mưa hởi mưa ngâu lại buồn
Cây còn lá đổ trong vườn
Lá ơi lạnh quá cho nguồn thơ bay
Rồi đông có gió heo may
Gió ơi lạnh quá đêm nầy nhớ nhung...
Sương rơi lá đổ muôn trùng
Ta đi với gió bay cùng với mây....!
Mưa ơi cho gió lạnh lùng
Mưa bay về cõi muôn trùng chơi vơi
Mưa còn ngập cả hồn tôi
Ta đi với nắng ta cười vơi thơ
Nhớ người trong mộng ta mơ
Còn đây một mối duyên hờ xa xưa
Chiều nay có gió không mưa
Gió ơi lạnh quá bây giờ ta đau
Ngàn năm trước ngàn năm sau
Mưa ơi mưa hởi mưa ngâu lại buồn
Cây còn lá đổ trong vườn
Lá ơi lạnh quá cho nguồn thơ bay
Rồi đông có gió heo may
Gió ơi lạnh quá đêm nầy nhớ nhung...
Sương rơi lá đổ muôn trùng
Ta đi với gió bay cùng với mây....!
LÁ MÙA THU BAY
Rồi nắng vàng thu tung lá bay
Áo mùa thu mộng lá mơ phai
Ta đi trong sắc thu vàng úa
Và để hồn thơ mãi ngập đầy !
Lá ngập đầy sông ngập đầy sông
Nước mây còn đó chảy muôn dòng
Rồi mùa thu chết trên tàng lá
Ta mãi ngồi đây với nhớ mong !
Nước mây còn đó chảy muôn dòng
Rồi mùa thu chết trên tàng lá
Ta mãi ngồi đây với nhớ mong !
Nhớ mong những mãnh tình dang dở
Những mảnh tình sầu với cố nhân
Tôi sợ trời ơi và rất sợ
Yêu làm chi nữa nhớ bâng khuâng !
Những mảnh tình sầu với cố nhân
Tôi sợ trời ơi và rất sợ
Yêu làm chi nữa nhớ bâng khuâng !
Bâng khuâng một nỗi sầu xa vắng
Một mỗi sầu riêng ta xót xa
Ta ngắm trời mây và lẳng lặng
Trong sương trong khói một mình ta !
Một mỗi sầu riêng ta xót xa
Ta ngắm trời mây và lẳng lặng
Trong sương trong khói một mình ta !
Ta một mình ta ta với ta
Trong cõi đau thương bể ái hà
Nhân thế chìm trong niềm hoan lạc
Chỉ còn ta đó một mình ta !
Trong cõi đau thương bể ái hà
Nhân thế chìm trong niềm hoan lạc
Chỉ còn ta đó một mình ta !
Ta cùng ta đó với mùa thu
Của nắng cùng mưa gió mịt mù
Trong bước phong trần ta rớm lệ
Tuổi mùa xuân mộng đã qua thu !
Của nắng cùng mưa gió mịt mù
Trong bước phong trần ta rớm lệ
Tuổi mùa xuân mộng đã qua thu !
Trời ơi thu đến để lòng đau
Ôi giấc mơ hoang vạn khối sầu
Thu đã chìm vào trong ảo tưởng
Nhớ thương ai đó tận ngàn sau !
Ôi giấc mơ hoang vạn khối sầu
Thu đã chìm vào trong ảo tưởng
Nhớ thương ai đó tận ngàn sau !
Rồi lá thu vàng bay phất phơ
Áo mùa thu mộng bóng thu mơ
Tình yêu đã chết muôn ngàn kiếp
Trong trái tim ta quá hững hờ...!
Áo mùa thu mộng bóng thu mơ
Tình yêu đã chết muôn ngàn kiếp
Trong trái tim ta quá hững hờ...!
ÔI TUỔI TÌNH YÊU TUỔI LÁ XANH
Ôi tuổi tình yêu tuổi lá xanh
Lá còn đẹp lắm ở trên cành
Tình còn say đắm trên màu mắt
Ôm giấc yêu đương với mộng lành !
Ai lớn lên rồi cũng phải yêu
Để rồi phải khổ với tình yêu
Yêu là đau khổ là đau khổ
Nhớ nhớ thương những buổi chiều !
Để rồi phải khổ với tình yêu
Yêu là đau khổ là đau khổ
Nhớ nhớ thương những buổi chiều !
Tình là đau khổ yêu là khổ
Dù khổ mà ai cũng thích yêu
Không yêu là lỗ ta đành lỗ
Để cho ta đó lạnh đìu hiu !
Dù khổ mà ai cũng thích yêu
Không yêu là lỗ ta đành lỗ
Để cho ta đó lạnh đìu hiu !
Tình yêu ai biết được vì sao
Nó chiếm hồn ta tự lúc nào
Không thể nào đâu ta biết trước
Tương tư năm mộng vời chiêm bao !
Nó chiếm hồn ta tự lúc nào
Không thể nào đâu ta biết trước
Tương tư năm mộng vời chiêm bao !
Đố ai định nghĩa được tình yêu
Nó đến cùng ta một buổi chiều
Có nghĩa là yêu là nhớ nhớ
Nhớ người trong mộng lúc ta yêu !
Nó đến cùng ta một buổi chiều
Có nghĩa là yêu là nhớ nhớ
Nhớ người trong mộng lúc ta yêu !
Làm sao định nghĩa được tình yêu
Lệ đổ trần gian lệ quá nhiều
Ai khóc vì yêu tôi cũng khóc
Khóc vì ai đó khóc vì yêu !
Lệ đổ trần gian lệ quá nhiều
Ai khóc vì yêu tôi cũng khóc
Khóc vì ai đó khóc vì yêu !
Bởi tôi khờ khạo lúc yêu ai
Tình ôi say đắm để rồi cay
Tình là cay đắng là cay đắng
Trong chốn nhân gian cõi đọa đày !
Tình ôi say đắm để rồi cay
Tình là cay đắng là cay đắng
Trong chốn nhân gian cõi đọa đày !
TUỔI MỘNG MƠ
Ôi gió trăng buồn tuổi mộng mơ
Tuổi thương tuổi nhớ tuổi mong chờ
Tình còn xanh lá hoa tình ái
Hoa của tình yêu tuổi mộng mơ !
Ôi tuổi thiên thần ta dấu yêu
Tuổi xuân thần tượng của tình yêu
Tình còn say đắm trên màu mắt
Giây phút đê mê những buổi chiều !
Tuổi xuân thần tượng của tình yêu
Tình còn say đắm trên màu mắt
Giây phút đê mê những buổi chiều !
Ôi tuổi thiên thần tuổi của ai
Tuổi tình yêu ấy tuổi thiên thai
Tuổi buông mái tóc bờ vai đẹp
Rồi để hồn ta yêu ngất ngây !
Tuổi tình yêu ấy tuổi thiên thai
Tuổi buông mái tóc bờ vai đẹp
Rồi để hồn ta yêu ngất ngây !
Ôi tuổi thiên thần tuổi mắt nai
Tuổi xinh như mộng cõi trần ai
Một thời con gái trời cho đẹp
Đẹp để cho người yêu đắm say !
Tuổi xinh như mộng cõi trần ai
Một thời con gái trời cho đẹp
Đẹp để cho người yêu đắm say !
Trời ơi tôi nhớ với tôi thương
Tôi nhớ đêm đêm mộng má hường
Tôi ngủ tôi mơ tôi mộng mỵ
Tôi đã yêu rồi nên nhớ thương !
Tôi nhớ đêm đêm mộng má hường
Tôi ngủ tôi mơ tôi mộng mỵ
Tôi đã yêu rồi nên nhớ thương !
Tôi yêu ai đó đẹp làm sao
Ấp ủ trong tim một má đào
Tôi nhớ trời ơi tôi mãi nhớ
Tôi nằm mộng mỵ với chiêm bao !
Ấp ủ trong tim một má đào
Tôi nhớ trời ơi tôi mãi nhớ
Tôi nằm mộng mỵ với chiêm bao !
Mà ai có biết rằng tôi nhớ
Nhớ dáng ai kia quá dịu dàng
Nhớ người mặt ngọc tình muôn thuở
Cho cõi lòng tôi quá ngỡ ngàng !
Nhớ dáng ai kia quá dịu dàng
Nhớ người mặt ngọc tình muôn thuở
Cho cõi lòng tôi quá ngỡ ngàng !
Tôi đã yêu vì tôi đã say
Yêu vì mái tóc gió mây bay
Đôi môi cười mỉm vì say đắm
Nên đã yêu rồi yêu ngất ngây !
Yêu vì mái tóc gió mây bay
Đôi môi cười mỉm vì say đắm
Nên đã yêu rồi yêu ngất ngây !
(CTVL làm bài nầy lúc mình vừa 22 tuổi)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét