https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

TÌNH XƯA ĐẸP LẮM MÀU XANH !

Tình xưa đẹp lắm màu xanh
Mà nay như lá trên cành vàng hoe !
Tình giờ như thể cá he
Cá đi đâu mất không về cùng tôi !
Đêm nay ngồi ngắm mây trời
Ngắm trăng trăng lặn người ơi lạnh lùng !
Ai đi về cõi muôn trùng
Trong mưa giá lạnh mịt mùng về đâu !
Cho tôi lặng lẽ ôm sầu
Nỗi đau lớn nhất là đau vì tình !
Trăng khuya còn đó lung linh
Để ta nằm ngủ một mình trong trăng !
Rồi trăng cũng úa cũng tàn
Sông trăng đã lặn tình tan cuối trời..!
Gió giông giờ quá tơi bời
Cá ơi ơi cá ta người nhớ nhung....
Ngoài kia bảo tố mịt mùng
Nhớ ai ta nhớ lạnh lùng mình ta..!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét