https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

ẢO MỘNG CÕI TRẦN GIAN !

Vinh quang nơi cõi trần gian
Chỉ là một thuở huy hoàng mà thôi
Thế gian nữa khóc nữa cười
Lên voi xuống chó mấy hồi ai ơi
Đau thương tràn ngập trong đời
Giông to gió lớn kiếp người tang thương
Sống trong cảnh khổ vô thường
Trăm năm là mấy đoạn trường đời ta
Mới sanh đã khóc oa oa
Mấy mươi năm đó cũng già theo sau
Có ai không khổ đâu nào
Sanh lão bệnh tử ào ào lá rơi
Vinh quang trong một cuộc đời
Như cơn gió thoảng kiếp ngươi mỏng manh
Tuổi xuân son sắc mộng lành
Một thời sau đó tan tành đời ta
Nghĩ suy lệ đẫm chan hòa
A Di Đà Phật ta mà tu thân
Đau thương một kiếp phong trần
Ráng tu về cõi Phật Đàng trên cao
Để không còn nữa khổ đau
Luân hồi sanh tử kiếp sầu trần gian
Địa đàng là cõi gian nan
KIẾP NHÂN SINH ĐÓ phũ phàng ai ơi !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét