https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

NHỮNG BÀI THƠ TÌNH LÃNG MẠN !

NHỮNG BÀI THƠ KHÔNG THỂ NÀO QUÊN (UNFORGETABLE POEMS OF LOVE)


SA MẠC TRẦM LẶNG !
Ta để hồn bay theo gió trăng
Theo mây lơ lửng tại cung Hằng
Thu ơi đánh thức hồn thơ dậy
Trong giấc mơ yêu cõi địa đàng !
Thơ nghĩa là trăng với lạnh lùng
Nghĩa là mây nước quá mông lung
Mà hồn thơ đó còn say ngủ
Theo khói sương chìm trong nhớ nhung !
Thơ nghĩa là đau nghĩa là đau
Là yêu là nhớ với ưu sầu
Ngàn năm trong cõi tình ân ái
Đau lắm người ơi cuộc bể dâu !
Nhớ nhung chi nữa tình dang dở
Những mảnh tình đau đổ lệ nhòa !
Ôm ánh trăng tàn hôn gối chiếc
Hồn thơ ngơ ngẩn bóng chiều sa !
Một chiều thu lạnh gió mây bay
Áo mùa thu mộng lá mơ phai
Lá còn bay mãi trong vườn lá
Em đã thành chim em đã bay...
Em đã bay và bay rất xa
Những ngày hạnh phúc đã trôi qua
Đâu còn tất cả ngày xưa ấy
Đau thương còn đó ngập lòng ta !


YÊU ĐỂ LÀ KHỔ ĐAU
Tình là đau khổ với ta thê lương
Xót xa nhiều lắm lệ đêm trường
Mãi còn trong trái tim băng giá
Trong cõi điêu tàn gió bốn phương !
Thơ là thơ đó cõi hồn ta
Trong buổi hoàng hôn ngập ánh tà
Thu giá đêm nầy thu buốt giá
Lạnh hồn ân ái đã phôi pha !
Ta đã đau trong suốt cuộc đời
Để hồn thơ thẩn với mây trôi
Rồi mây rồi nước đêm thu lạnh
Trong bóng chiều hôm ở cuối trời
Làm sao tôi hiểu được vì sao
Có nghĩa là yêu để khổ đau
Có nghĩa là yêu là để hận
Để ôm đau khổ để ưu sầu !
Tình là như thế là như thế
Trong cõi nhân gian ứa lệ tràn
Hạnh phúc không lâu rồi để lệ
Đường chia đôi ngã lúc sang ngang..!
Tình là mộng ảo trên trần thế
Rồi để xa nhau suốt cả đời
Đến thăm người ngọc trong lần chót
Lạnh lùng nốc cạn chén ly bôi !


TIẾNG VỌNG THỜI GIAN
Tôi đi tìm mãi bóng thời gian
Tôi để hồn tôi tận ngút ngàn
Và thả thơ bay ngàn vạn dặm
Buồn ơi buồn lắm một chiều hoang !
Một chiều hoang lạnh của hồn tôi
Lạnh cả hồn thơ lạnh với đời
Mà trái tim tình tôi buốt giá
Như mây lơ lửng cánh chim trời !
Tôi gởi hồn tôi theo gió trăng
Vượt không gian xám với mây ngàn
Vượt cả thời gian và bất tận
Để là mộng mỵ với mơ hoang !
Tôi chỉ là mơ chỉ là thơ
Những đêm trăng đọng ánh sao mờ
Thơ tôi như suối hồ lai láng
Như khói lam chiều buông tiếng tơ !
Chiều nay buồn lắm ngắm mây trôi
Ngắm cánh hoa rơi ở cuối trời
Ngắm khóm hoa hồng đang nở nhụy
Mà hoa là đó của hồn tôi..!
Tôi ngẩn ngơ chiều rung tiếng tơ
Hồn tôi thơ thẩn một chiều mơ
Mà bóng chiều hôm dần một tắt
Trong cảnh hoang sơ gió bụi mờ..!
Tôi nghe nghe cả tiếng thời gian
Tiếng của muôn chim lẫn tiếng đàn
Tiếng của không gian và với cả
Trong hồn tôi đó lúc thu sang.

(Cho Thái Tâm, Xuân Lê và Gió Miền Xa)


TIẾNG TƠ LÒNG 

Tôi với hồn thơ mơ gió trăng
Những đêm sao rủ dưới Cung Hằng
Tình tôi là bến đời vô vọng
Trong giấc mơ yêu cõi địa đàng !
Tôi đã đau vì tôi đã yêu
Nên thế hồn tôi mỗi buổi chiều
Gởi gió trùng dương về bến mộng
Những đêm lành lạnh gió hiu hiu !
Tình tôi giờ đã vượt thời gian
Vượt cả không gian lẫn suối ngàn
Và cả mây chiều trong gió thoảng
Khi mùa thu đến gió thu sang !
Tôi ngẩn ngơ lòng dưới ánh trăng
Sương đêm mờ nhạt ánh sao băng
Tôi gởi hồn thơ theo với gió
Theo cánh chim bay tận suối ngàn !
Và lá vàng rơi lá vàng rơi
Cho buốt hồn tôi đến rợn người
Tôi muốn bay về vùng đất lạ
Phơi mưa cùng nắng với sương trời !
Hồn tôi là cõi trời vô định
Là gió trăng ngàn ngập ý thơ
Là bến tình yêu không chỗ đậu
Là sương là khói một chiều mơ !
Một chiều thơ thẩn bóng trăng trôi
Trăng nhập hồn thơ trăng sáng soi
Trăng cả ngàn năm trăng mãi sáng
Đêm tôi nhìn ngắm ánh sao trời !
Tôi ngẩn ngơ lòng tôi nhớ nhung
Trăng ơi buồn lắm lạnh vô cùng
Hồn tôi là bến tình băng giá
Trăng ngập đầy sông tôi rét run !
Trăng nhập hồn tôi mưa lá rơi
Sông trăng tình lạnh cánh chim trời
Tôi ngồi đếm lá thu rơi rớt
Thu đã qua rồi nhung nhớ ơi..........!


TÔI TRẢ CHO NGƯỜI TUỔI MỘNG MƠ 

Tôi trả cho người tuổi mộng mơ
Tuổi yêu tuổi nhớ tuổi mong chờ
Chờ trăng trăng lặn tàn đêm đó
Trăng của hồn tôi trăng của thơ !
Tôi trả cho người tuổi ấu thơ
Màn đêm buông xuống cạnh người mơ
Để tôi hôn mãi bờ môi đẹp
Giờ còn đâu nữa thuở xa xưa !
Tôi trả cho người tuổi búp măng
Để em tôi đó mãi mơ màng
Tình còn sôi động trên lồng ngực
Trong trái tim tôi mãi có nàng !
Tôi trả cho người một đóa hoa
Loài hoa trinh nữ đẹp kiêu xa
Những hoa hồng đỏ còn trong nắng
Trong ánh chiều hôm bóng xế tà !
Tôi trả cho người chiếc áo xanh
Của mùa xuân thắm mộng mơ lành
Và vườn hoa quý muôn màu sắc
Mái tóc em thơm bởi ái tình !
Tôi trả cho người đôi mắt nhung
Nhìn tôi khe khẻ đóa môi hồng
Thì thầm em nói ôi tình tứ
Em nói yêu anh muốn lấy chồng !
Em nói rằng yêu em muốn yêu
Muốn ôm anh đó để hôn nhiều
Tình em lộng lẫy trên lồng ngực
Hai đóa hoa thơm quá mỹ miều !
Tôi trả cho người thuở mới yêu
Trả đôi môi thắm đẹp yêu kiều
Trả người tình củ ngày xưa ấy
Đâu còn em nữa để tôi yêu !
Tôi trả cho người tuổi măng non
Tuổi thơ tình ái đã không còn
Nay tôi kéo lại thời gian cũ
Em đã cùng tôi luôn mãi hôn !
Trời ơi tôi nhớ rất mê ly
Hôn mãi em yêu hết biết gì
Chỉ biết là yêu là chết cứng
Bên nàng say đắm lúc tôi si !


TÓC EM BAY TRONG MỘT NGÀY NẮNG CHÓI (CỰC KỲ LÃNG MẠN)

Tóc em bay trong một ngày nắng chói
Môi em hồng cho anh đói tình yêu
Nhìn em tha thướt yêu kiều
Cho anh chết đứng vì yêu với nàng !
Hồn anh thả lang thang bến mộng
Đến bên nàng để sống để yêu
Ta còn yêu biết bao nhiêu
Ta còn mê vẻ yêu kiều tiểu thơ !
Em là thật hay mơ trong mộng
Mà ái tình làm động tim anh
Nhìn em đôi mắt long lanh
Môi em mấp máy làm anh rã rời !
Yêu mái tóc mây trời đen mượt
Làm cho anh mấy lượt ngất ngây
Anh say lồng ngực vun đầy
Thẳng tròn cao vút tình say đắm lòng !
Tình si mơ mộng hương nồng
Để hôn lên đóa môi hồng xinh tươi
Trời ơi em mỉm miệng cười
Tóc buông suối đổ mây trời gió bay !
Dáng em đẹp thon gầy nhành trúc
Cho tình yêu sôi sục trái tim
Hôn em đôi mắt lim dim
Mắt môi tình tứ êm đềm mộng mơ !
Nên anh đó tôn Thần Vệ Nữ
Để hồn anh lãng tử bên em
Ngọt ngào tình ái trên tim
Rồi anh say đắm lim dim mắt tình !
Em tia nắng bình minh rực sáng
Ru hồn anh bãng lãng chiều hôm
Ngàn sao lấp lánh trong hồn
Ru anh ngàn giấc mơ hồng bên em !

(Viết lúc 19 tuổi thơ song thất lục bát)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét