https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

THƠ TÌNH THIÊN THU !

MƯA RỪNG LÁ BAY
Rừng mưa có lá thu rơi
Có trăng có nước chim trời bay bay
Trên trời có gió có mây
Dưới sông có cá từng bầy lội đua !
Rừng thì rừng rậm rừng thưa
Gió rung lá đổ bao giờ mới thôi
Gió mưa là bệnh của trời (Nguyễn Bính)
Đau thương là bệnh của người khổ đau
Ngàn xưa cho đến ngàn sau
Tình nào cũng thế tình nào cũng cay !
CHỮ TÌNH LÀ CHỮ ĐẮM SAY
ẤM ÊM MỘT THUỞ PHÔI PHAI MỘT THỜI
Tình nào cũng khóc cũng cười
Vui buồn lẫn lộn trong đời thế nhân !
Đau thương còn mãi trần gian
Tình yêu trong cõi địa đàng ai ơi !
Tình gần rồi lại ly bôi
Hợp tan tan hợp cả đời khổ đau
Thế gian một cõi ưu sầu
Ai ai rồi cũng qua cầu đắng cay
Một thời hạnh phúc đắm say
Đường chia đôi ngã không ngày gặp nhau !
TÂM LÝ XÃ HỘI HỌC : BI HÀI KỊCH TRẦN GIAN
Nắng thu cho lá thu vàng
Mây thu bàng bạc bay ngang cuối trời
Con giờ khổ lắm Phật ơi !
Tiền bạc không có nên đời con tiêu
Chữ nghèo lại mắc chữ eo
Sáng chan nước mấm chiều heo với gà !
Ma còn sợ phải chạy xa
Ba gió bốn cẳng chạy qua nhà hàng
Đặng còn kiếm chút cái ăn
Bởi vì ma đói thường hằng ăn khuya
Buổi chiều húp nức mắm me
Với khô cá sặc cá mè cá rô
Tối thì một ít tôm khô
Ăn cùng dưa kiệu cá kho thịt hầm
Còn canh măng tre giò hầm
Với canh cải đắng rau răm gỏi gà
Quỉ còn phải chạy tránh xa
Đồ ăn ít quá Ma ra nhà hàng
Để ăn các thứ cao sang
Cho người giàu có tiền vàng bạc muôn
Thuở xưa đầm ấm huy hoàng
Có cha có mẹ đàng hoàng no nê
Bây giờ kẻ nhún người trề
Thân tôi bạc phước ai chê mặc tình !
Thôi thì mình biết phận mình
Thói đời là thế bạc tinh như vôi !
Xưa thì giàu có ăn chơi
Giờ làm thi sĩ bị đời khinh khi
Bởi vì ta chẳng có gì
Hết tiền hết bạc có chi nghĩa tình !
Giả ngây giả dại làm thinh
Mặc cho đời chửi tai mình chẳng nghe !
Chỉ là là một cõi mê
Trần gian là kiếp ê chề đớn đau
Chỉ vì hai chữ nghèo giàu
Phân chia giai cấp ngàn sau mãi còn
Còn trời còn nước còn non
Ta còn thi sĩ ta còn làm thơ
Không tiền ta chẳng có mơ
Mơ chi trái bưởi thẫn thờ cho đau
Thế gian hận chất thành sầu
Sầu người nhân thế quá cao tới Trời !
Gió mưa đời quá tơi bời
Cây rung lá đổ kiếp người thê lương
Chỉ là một cõi đoạn trường
Chỉ là một cõi vô thường mà thôi !
Thơ ta nữa khóc nữa cười
Viết cho người đó cười chơi ấy mà !
Kiếp người ta ! Kiếp phong ba !
Ác lai ác báo làm ma không đầu !
Chỉ là một kiếp ưu sầu
Khóc cười vì bởi thương đau của đời !
Tác phẩm có thể nói là Masterpiece, being Tragedy and comedy of the universe !
(Bi hài kịch của trần gian)
TUỔI TÌNH YÊU
Chiều bay theo gió mênh mông
Mây còn trôi mãi bềnh bồng theo mây
Vườn ai ngào ngạt hương lài
Với vườn hoa chúa ngập đầy hương thơm
Thẩn thơ trăng nước gọi hồn
Tiếng chim ríu rít trong vườn hoa mơ
Hoa nào đài cát tiểu thơ
Hoa yêu biết nói hoa chờ đợi ai
Tình còn đậm đắm hương say
Màu hoa trong sáng ngập đầy tin yêu
Ngẩn ngơ ngàn cánh chim chiều
Bay đi theo gió liêu xiêu bóng tình
Tình yêu như ánh bình minh
Ru hồn lãng tử mông mênh biển trời
Nắng chiều còn đó lả lơi
Thơ bay trong nắng thơ cười với hoa
Hồng Lan Tím Cúc chan hòa
Sen vàng đỏ trắng đậm đà sắc hương
Tình nào theo gió bốn phương
Mưa từ muôn nẻo ngàn phương trở về
Nhìn hoa ai cũng đê mê
Ngắm mây cùng nước lê thê với tình
Chiều qua rồi đến bình minh
Cái vòng luân chuyển không ngưng bao giờ
Chiều lên trong cõi hồn mơ
Để ta ngồi đó thẫn thờ với hoa
Hương yêu tình ái đậm đà
Chim sa cá lặn ai mà tương tư.....
Người đâu mà đẹp như mơ
Để ta ngày nhớ đêm chờ để yêu
Sắc son vì bởi bóng kiều
Hoa ơi hoa hởi mỹ miều sắc hương
Hoa nào tuổi nhớ tuổi thương
Tuổi mơ tuổi mộng thiên đường trần gian
Hoa nào hương sắc nồng nàn
Cho ai nằm ngủ mơ màng nhớ ai....!
TUỔI MÀU XANH LÁ MẠ
Tình còn xanh lá xanh màu lá
Lá tuổi tình yêu lá tuổi xanh
Tuổi thanh xuân tuổi màu xanh lá mạ
Tuổi thiên thần lá biếc mắt mi xanh !
Người ơi hởi tuổi thiên đường một thuở
Để ta yêu nhớ nhớ với mong chờ
Chỉ một thời yêu dấu với mộng mơ
Là tuổi đợi tình yêu len lén đến...
Là tuổi đẹp thời vàng son hứa hẹn
Để cùng ai say đắm giấc mơ tiên
Để cho ta yêu mái tóc nhung huyền
Và yêu cả làn môi hồng tuyệt dịu !
Ôi tình yêu là cung đàn muôn điệu
Để hồn ta say đắm một trời mơ
Để thiên thu từ đó đến bây giờ
Ta ngây ngất bên ai tìm cảm giác
Yêu là thế lời tình yêu ngọt mật
Từ ngàn xưa cho mãi đến hôm nay
Ôm nhau đi về muôn cõi Bồng Lai
Để quên hết trần ai đời đau khổ !
Tình chỉ đẹp tuổi thiên thần một thuở
Là tuổi mơ tuổi mộng để yêu thương
Để lòng mình thơ thẩn chuyện tơ vương
Là bởi thế tình yêu là mộng mỵ
Yêu là thế vườn hoa xuân tuyệt mỹ
Gom muôn trăng về với gió cùng mây
Để hồn ta lơ lửng dưới trăng say
Rồi ta để hồn bay trời vạn đại
Ta quỳ xuống xin thời gian dừng lại
Chớ qua mau ta sợ tuổi già nua
Sắc hương trời ai cũng phải chịu thua
Còn đâu nữa thời xa xưa tuổi ngọc !
Tuổi xuân qua ta ngồi đây để khóc
Nhớ thương hoài lứa tuổi mộng tình mơ
Để tình yêu còn mãi đẹp như thơ
Thời tuổi trẻ xanh mơ màu lá mạ !
TÌNH CÒN SAY LÁ HOA MÀU TÍM
Tình còn say lá hoa màu tím
Hoa của ân tình bao ước mơ
Hoa của ngàn năm luôn bất tử
Thiên thu còn đó đến bây giờ !
Hoa của tình yêu hoa nhớ nhung
Nhớ thương ai đó ngập trong lòng
Tình còn như lá hoa màu tím
Hoa của muôn đời với nhớ mong !
Nhớ mong những mảnh đời dang dở
Để khóc như mưa chốn bụi hồng
Tình ơi trong cõi đời đau khổ
Như gió như mây quá lạnh lùng !
CHỈ LÀ MỘT THUỞ
Nàng là gió là mây tình ngất ngưởng
Nàng là trăng ta uống ánh trăng mơ
Sắc hương nàng ôi tráng lệ như thơ
Nên ta đó bên nàng và chết đuối
Yêu mau lên tuổi thiên đường nông nỗi
Chỉ một thời thôi nhé cũng bay qua
Rất u buồn vì một kiếp phong ba
Ôi đau lắm kiếp người ta ngắn ngủi
Hãy yêu đi chớ để lòng thui thủi
Bụi trần gian phủ lấp cuộc đời ta
Cõi vô thường ôi một thuở bay qua
Ta chợt khóc tình xa đầy máu lệ !
Là thế đấy tình yêu ơi là thế
Chỉ một thời như gió thổi tên bay
Chỉ là yêu ai nào biết tương lai
Để quên cõi trần ai đầy đau khổ !
Tình chỉ đẹp tuổi vàng son một thuở
Rồi tình phai như thể lá thu phai
Rất đau lòng trong cõi thế trần ai
Ai cũng sống một thời rồi biến mất..!
NỖI ĐAU NGÀN NĂM
Sầu nay đã chất mây thành núi
Gom gió điêu tàn tận cõi xa
Gió gởi sầu thương về bến mộng
Nhớ nhung ai đó một loài hoa !
Loài hoa hương sắc gió đưa hương
Gió để lòng ta nhớ với thương
Gió hởi trời ơi giờ lạnh quá
Nhớ thương ai đó lệ còn vương..!
Trời ơi đau khổ bởi vì yêu
Bởi nhớ và thương lệ rất nhiều
Lệ của ngàn năm muôn kiếp trước
Tình ơi đau đớn biết bao nhiêu........!
Ôi có những nỗi đau làm nên lịch sử
Có những con người bất tử mãi mai sau
(lời comment của Trương Minh Tuấn)
MỘT THỜI ĐỂ YÊU
Ôi tình yêu là cung đàn muôn điệu
Để hồn ta ngơ ngẩn trước muôn hoa
Tình là say là đắm vẻ mặn mà
Tình là chết từ muôn trăng thế kỷ
Ai cũng có thời vàng son ủy mị
Là thả hồn trong cõi mộng tình mơ
Có những chiều ngồi đợi gió làm thơ
Ôi đẹp lắm thời xa xưa tuổi dại
Ta mãi nhớ tuổi vàng son mãi mãi
Như nhớ trăng và nước với cùng mây
Thả hồn về trên vạn cõi Bồng Lai
Khi chợt đến bên ai người yêu dấu
Em là đấy một loài sao Bắc Đẩu
Để hồn ta lơ lững tợ muôn trăng
Ta muốn bay lên tận chốn Cung Hằng
Để quên hết cõi trần gian đau khổ
Yêu là thế tình chỉ là một thuở
Người nhớ cho xin người hãy nhớ cho
Cõi trần gian cõi tình ái mộng mơ
Chỉ một thuở trần gian rồi biến mất
Tình là thế tình yêu là bánh mật
Mật trần gian là mật của đau thương
Bởi chữ tình sau hết cũng đoạn trường
Vì tất cả ai ơi là cát bui........................!
TRĂNG LÀ TRĂNG CỦA HỒN THƠ
Trăng là trăng của hồn thơ
Trăng là trăng của bến mơ ái tình
Của vườn hoa thắm xinh xinh
Của mây của nước lung linh biển trời
Của sao khuya ánh rạng ngời
Của trăng rực rỡ trên trời ngàn năm
Trăng còn xuống nước trăng tan
Cho ta múc ánh trăng vàng đêm nao
Để nhìn đêm tối đầy sao
Tình yêu nay đã bay cao mất rồi
Như chim vế cõi xa vời
Nhớ trăng nhớ nước nhớ trời bao la
Tình xưa giờ đã bay xa
Hoa xưa giờ đã phôi pha úa tàn
Đau thương trong cõi trần gian
Chỉ là một giấc mơ màng mà thôi !
TA ĐI TRONG CÕI ĐỊA ĐÀNG
Phố tình yêu ngát hương hoa
Phố xa xa phố tình xa lệ tràn
Ta đi trong cõi địa đàng
Mà ta cứ ngỡ thiên đàng muôn hoa
Nhớ ai ta nhớ tình xa
Tình như sương khói phai nhòa từ đây
Xương mai một mai hao gầy
Chỉ là một kiếp trần ai phũ phàng
Tình yêu trong cõi trần gian
Tình nào thì cũng lệ tràn như mưa
Tình như lá úa xác xơ
Chỉ là cái bóng bụi mờ thời gian
Hoa nào đẹp cũng phai tàn
Hoa nào hương sắc cũng tan cuối đời
Gió giông đởi lắm tơi bời
Cây rung lá đổ một trời đau thương...!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét