https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Bảy, 26 tháng 11, 2016

THIÊN SỬ TÌNH YÊU !

THIÊN TÌNH SỬ CỦA LOÀI NGƯỜI !

Ôi có những mối tình
Tuyệt vời và muôn thuở 
Ôi có những mối tình
Của những con người bất tử
Ôi có một tình yêu loan lở
Tình là sầu
Là dang dở để đau thương
Anh viết cho em
Bằng trái tim rỉ máu
Máu lệ tình
Tuôn chảy ngập trần gian
Ôi có những mối tình
Đau đớn chẳng than van
Và chẳng khóc
Khi tình tan thành gió bụi
Ôi tang thương
Của một đời nông nỗi
Vì tình tan
Như sấm chớp tên bay
Tình đây rồi
Là tình ở trên cây
Như bảo tố
Lá bay trùng điệp điệp
Để ngàn năm
Tình ai còn thiêm thiếp
Muôn nghìn đời
Ôm hận đến ngàn sau
Tình ban đầu
Tình thường ở trên cao
Rồi sau đó
Tình sa vào địa ngục
Tình là thế
Ôm sầu cao chót vót
Muôn nghìn đời
Và vạn kiếp cõi trần ai
Trong khổ đau
Còn đó tháng năm dài
Nên là thế
Tình yêu là không chết
Khỗ vì tình lê lết cũng yêu nhau
Từ ngàn xưa mãi tận đến ngàn sau
Tình cứ thế thiên thu và bất diệt...!
UNFORGETABLE POEMS OF LOVE
TÔI VỚI CHỊ HẰNG NGA VÀ CUỘC ĐỜI !

Tôi với hồn thơ với chị Hằng
Sẽ còn sáng mãi với muôn trăng
Lung linh rực rỡ muôn ngàn kiếp
Tung cánh chim bay khắp địa đàng !
Tôi chỉ là tôi có thế thôi
Viết thơ là để đọc cho vui
Để cùng khuây lãng quên ngày tháng
Trong cõi đau thương của cuộc đời !
Tôi chỉ là tôi với lạnh lùng
Giữa trời băng tuyết gió mênh mông
Hồn tôi là cả trời mây nước
Ôm khói sương chiều với đợi mong !
Tôi chỉ là tôi với đất trời
Chỉ là thi sĩ viết thơ chơi
Thơ như cánh bướm vàng trong lá
Nhã ngọc phun châu để tặng người !
Tôi chỉ là tôi với cuộc đời
Viết thơ tình ái để vui chơi
Cho người người đọc và say đắm
Quên hết đau thương của cuộc đời !
Tôi chỉ là tôi tôi với tôi
Chỉ là gió thoảng với mây trôi
Chỉ là ảo tưởng ngôi thần tượng
Trăm năm rồi cũng hết mà thôi !
Tôi chỉ là tôi với gió sương
Đau thương nhiều lắm cõi vô thường
Đời là khoảnh khắc trôi qua mất
Ôi cảnh tang thương quá đoạn trường !
Tôi là tôi đó với Hằng Nga
Tôi viết cho đời những khúc ca
Nghiệt ngã lâm ly vì chữ ái
Cho người người đọc để ngâm nga ! (14 phút)


MƯA NHƯ SUỐI ĐỔ TRÊN NGUỒN

Mưa cho năm nhớ mười thương
Mưa cho lạnh lẽo đêm trường nhớ nhau
Mưa cho thêm sắc thêm màu
Mưa cho Ô Thước bắt cầu tơ duyên
Mưa cho mái tóc đen huyền
Của ai ai đó làm điên lòng người
Mưa còn mưa mãi trên trời
Mưa cho ướt áo người tôi mơ màng
Mưa cho môi mắt dịu dàng
Mưa cho tôi nhớ nhớ nàng trong mơ
Mưa cho ai đó đợi chờ
Để tôi tìm đến mây mưa bên nàng
Mưa tình biển sóng trần gian
Cho người nhân thế nồng nàn với nhau
Mưa cho vườn lá xanh xao
Lá xanh xanh mắt biếc tình trao với tình..!
(Sáng tác lúc 20 tuổi)

THỜI GIAN ƠI HỞI THỜI GIAN
Một thời thơ ấu tuổi thơ
Tuổi xinh tuổi mộng tuổi mơ tuổi hồng
Đời ta đẹp quá biết không
Bây giờ tàn cỗi nghe lòng quặn đau
Như cây héo úa thay màu
Rồi thu vàng lá xanh xao bẽ bàng
Ôi thời gian ! Hởi thời gian !
Sao mi tàn nhẫn bạo tàn giết ta
Trăm năm ai cũng phải già
Đau thương nhiều lắm tình xa hết rồi
Bây giờ tàn cỗi mình tôi
Đêm ta thao thức nhìn trời bao la
Thời gian thoăn thoắc trôi qua
Trăm năm gió thoảng người ta kiếp đời
Cho ta nữa khóc nữa cười
Cười đau một kiếp con người đau thương
Bởi thân Tứ Đại vô thường
Lời xưa Phật nói đoạn trường xót xa
Trăm năm trong kiếp người ta
Như hoa sáng nở chiều tà héo hon
Ta còn một tấm lòng son
Viết thơ là để quên buồn vì đau
Đời là bài hát ưu sầu
Trăm năm ai cũng qua cầu đắng cay ! (20 phút)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét