https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEgqIo8ah7sM0yvYPEpqLkotMrFLbJ6tJ8e_xieY4HCBQ6LIkk8yVPLMxNG-VTD49AKICY-mg3-SxzQVT61s6DF5ulDbPoNJ561BQUlnoCse340yqGGjwlwzIZaojiEFz6aU3ea3oMoSj6A/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014

NGỌN LỬA TÌNH YÊU

NGỌN LỬA TRẦN GIAN

Ngọn lửa trần gian lửa ái tình
Lửa còn cháy mãi sáng lung linh
Anh hùng hào kiệt ai mà chẳng
Say đắm ai ơi chuyện ái tình !

Tình là gì thế để ta mê
Ôi cỏi trần gian ngập chữ si
Ai đã yêu người tôi cũng thế
Đời còn yêu mãi rất lâm ly !

Nào ai có biết chuyện trần gian
Cứ mãi đê mê giấc mộng vàng
Ai đã say rồi còn say mãi
Chỉ là hình tượng của giai nhân !

Tình yêu hấp dẫn biết là bao
Hãy cứ yêu đi chớ để sầu
Không thể buồn đau trong lặng lẽ
Sống là như thế để yêu nhau...

Bởi sống là yêu sống để yêu
Cô đơn buồn lắm lại đìu hiu
Ước gì ta sống ngàn năm để
Hạnh phúc bên nhau những buổi chiều !

LỬA CHÁY TRẦN GIAN

Rực lửa tình đâu lửa ở đâu
Cháy lên cho bớt nỗi ưu sầu
Cháy lên ngọn lửa tình yêu ấy
Cho lửa muôn đời yêu mến nhau !

Sống trong đời đó để yêu nhau
Cháy mãi ai ơi đến bạc đầu
Ai đã yêu rồi không thể chán
Và còn yêu mãi tận ngàn sau !

Ước gì ta sống được ngàn năm
Để sống và yêu chớ thở than
Ta cứ là yêu và cứ sống
Trời cho ta đó một hồng nhan !

Ai đã yêu và tôi cũng yêu
Tình như mây nước gió hiu hiu
Tình yêu là thế yêu là thế
Say đắm bên nhau những buổi chiều !

Ai đã từng yêu trong khổ đau
Có vui có khổ có ưu sầu
Đời là một cõi tình ân ái
Yêu để muôn đời cho nhớ nhau !

Rực lửa tình yêu lửa ở đâu
Cô đơn ta đốt lửa ưu sầu
Lửa yêu đã cháy từ muôn kiếp
Lửa cháy cho người âu yếm nhau !

TA KHÓC NGÀN NĂM NƠI THẾ GIAN

Tặng Ngọc Lựu
Cám ơn em đó đến thăm anh
Đôi mắt anh buồn lệ chảy quanh
Rồi để thơ sầu tung cánh nhạn
Cho mưa hiu hắt gió lay cành !

Cành hoa nặng trĩu lá hoa mơ
Ta đón từ xa vạn ý thơ
Thơ thẩn chiều vàng mây ngợp nắng
Buồn ơi buồn lắm buổi mong chờ !

Chờ ai trong nắng xuân vàng nhạt
Chờ lá tung bay ngập cuối trời
Chờ cánh thơ tình tung lướt gió
Chờ người trong mộng lá mơ rơi !

Lá của ngàn năm lá mãi rơi
Của sầu lệ đẫm ngập trên môi
Của màn đêm xuống trong cô độc
Ta nhớ thương ai nhớ một người !

Mà người ta biết chẳng yêu ta
Nên gió trăng mơ ngập bóng tà
Bóng của tình yêu xa dịu vợi
Trời ơi buồn lắm lệ tình xa !(cách xa buồn nhớ)

Lệ tình xa lắc với xa lơ
Trong gió trong mây ngập bến bờ
Ôi khúc ân tình sao ủy mỵ
Ngồi bên dòng suối một chiều mơ...

Một chiều thơ thẩn nhớ thương ai
Ôi bóng chiều hôm phất phới bay
Bay mãi và bay ngàn vạn dặm
Cho ta nhung nhớ một đêm này !

Đêm của ngàn hoa muôn sắc hương
Tình ơi muôn kiếp lệ còn vương
Lòng còn ngây ngất ôi hình bóng
Trong trái tim tình ngát sắc hương !

Ôi cõi tình yêu chốn địa đàng
Cho ta ngồi đó mãi mơ màng
Cô đơn ta khóc ngàn năm lẻ (1.000 lẻ một đêm)
Khóc suốt ngàn năm nơi thế gian..!

(15 phút xktt bài thơ mà CTVL rất ưng ý)

TA CÒN CHỜ AI

Ta còn chờ ai
Tình như bóng mây
Ngày nào hạnh phúc
Mình tay trong tay !

Ta còn chờ ai
Trong những đêm dài
Ta buồn lạnh lẽo
Như giọt mưa bay...

Ta còn chờ ai
Niềm vui đã hết
Tình nay đã chết
Mùa thu lá bay...

Ta còn chờ ai
Như gió heo may
Sương thu giá lạnh
Lá mùa thu bay...

Ta còn chờ ai
Như khói như mây
Địa đàng lạc lối
Mưa tình yêu bay...

Ta còn chờ em
Tình trong trái tim
Tình buồn héo úa
Không gian im lìm...

Tình ơi thương đau
Nhớ xưa ngày nào
Bên nhau say đắm
Nụ tình em trao..!

Hởi người yêu ơi
Tình cao xa vời
Chim trời lộng gió
Đau lắm lòng tôi..!

Tình như bóng mây
Cho ta ngồi đây
Ta làm thi sĩ
Nghe hồn bay bay.......

TA KHÓC NGÀN NĂM KHÓC NGÀN NĂM


Ta khóc ngàn năm khóc ngàn năm
Cô đơn ngồi đó lệ âm thầm
Ngàn năm trong cõi đời đau khổ
Ta thả hồn bay theo gió trăng !

Gió trăng giờ đã lạnh hồn mơ
Như suối trong xanh gió bụi mờ
Mà ánh chiều hôm dần một tắt
Hoàng hôn cô tịch ánh trăng mơ !

Mơ cõi ngàn hoa muôn sắc hương
Gió mây giờ đã đến thiên đường
Mà hồn băng giá tôi rên xiết
Bao lá hoa mơ ngập phố phường !

Tôi đã mơ và tôi mãi mơ
Để tôi ngồi đó để làm thơ
Hồn tôi như cánh hoa trinh nữ
Ôm khói sương mơ gió mịt mờ !

Tôi đã đi và tôi mãi đi
Ngõ hồn cô đọng khối tình si
Chìm trong sương giá màn đêm xuống
Lắng đọng trong tôi chả biết gì !

Tôi thả hồn thơ trong nắng mai
Để nghe hơi ấm của tình say
Tình còn trong trái tim băng giá
Thơ khóc cho vơi suối lệ đầy !

Tôi ngẫn ngơ sầu trên cỏ hoa
Áo mùa thu ấy giọt mưa sa
Và tôi lạnh lắm muôn ngàn kiếp
Trong trái tim tôi lệ ướt nhòa !

Tôi để thơ buồn như gió mây
Mưa thu ướt lạnh cả vai gầy
Chỉ còn đôi lá cành trơ trụi
Áo mùa thu lạnh lá thu phai !

Tôi chỉ là mơ để viết thơ
Để nghe gió thoảng ánh sao mờ
Và trong ánh mắt thu vàng úa
Như khói sương buồn như tiếng tơ !

Tôi để hồn bay theo gió trăng
Hồn tôi lơ lững tận cung Hằng
Tôi nghe tiếng gió mùa thu chết
Hoa đã tàn phai nơi thế gian...!

Tình yêu đổ lệ cõi trần gian
Ôi quá bi ai cõi địa đàng
Cõi của ngàn năm và lẻ một (1.000 lẻ một đêm)
Tình như sương khói gió mưa tan............!

VÌ SAO CÁ BUỒN
Cá ơi mày lội đi đâu
Cá bơi cá lội trong ao cá buồn
Cá buồn vì bởi mưa tuôn
Mưa giông lạnh lẽo nên buồn thế thôi
Mưa hoài không thấy mặt trời
Cho nên cá khóc khi bơi trong hồ
Trời còn mưa gió lơ thơ
Khói sương giờ đã mịt mờ chân mây
Ngồi đây ta nhớ Lựu này
Nhớ cô em gái còn say sóng tình
Tóc mây gió thổi bồng bềnh
Trong không gian xám buồn tênh ấy mà
Vườn ai ngào ngạt hương hoa
Là hương tình ái làm ta đắm lòng
Cá ơi có hiểu gì không
Ta còn mê đắm nụ hồng của ai
Mùa xuân có gió bay bay
Mùa hè rực nắng tóc ai rối bời
Thu về lạnh lắm ai ơi
Nhớ ai tôi nhớ đến người tôi yêu
Dáng ai ẻo lả yêu kiều
Để tôi yêu cái mỹ miều trời ban
Hởi ai người ngọc tóc vàng
Cho tôi đứng đó mơ màng cùng ai
Tóc mây lỏa xỏa trang đài
Phương phi tha thước hình hài tiên nga
Vườn ai rực ánh chiều tà
Cho ta yêu cái nõn nà của ai
Tình trong mộng đắm hương say
Thơm như hoa chúa vườn lài
Cho ta ngắm mãi còn say với tình !
(Sài Gòn 8/4/2014)

YÊU CHI ĐỂ KHỔ
Ta đã yêu rồi ta đã điên
Bởi ta say đắm mộng triền miên
Ta là một cánh chim không mỏi
Say giấc mơ yêu với lụy phiền !

Ôi chữ tình yêu chữ đắm say
Chữ của yêu đương thế sự này
Chữ của ngàn năm muôn thuở trước
Tình yêu còn đó lệ còn đây..!

Tình là chiếc áo hay thay đổi
Thay đổi tình yêu thay đổi ngôi
Dòng đời là thế yêu là thế
Thủy chung tìm thấy khó trong đời !

Trời ơi tôi đã đã yêu người
Yêu để lòng tôi khóc nữa cười
Yêu để ngàn đời tôi khổ lụy
Thành thơ tình ái mãi lên ngôi !

Thôi chẳng thèm yêu ai nữa đâu
Yêu ai chi nữa để thêm sầu
Tình là chiếc lá thu vàng úa
Như cánh chim trời bay ngất cao !

Thôi thế là thôi thế thôi
Số tôi phận bac sống mồ côi
Nên tôi nay đã thành thi sĩ
Nhả ngọc phun châu để tặng đời !

(10 phút xktt bên nhà Nguyễn Trọng)
Sài Gòn8/4/2014

NHỚ TUYẾT NHUNG
Nhung ơi Nhung hởi là Nhung
Nhớ em cảm thấy lạnh lùng biết bao
Đêm mưa nghe lá lao xao
Sáng ta tỉnh giấc chiêm bao nhớ nàng
Ta đi khắp nẽo địa đàng
Bởi vì ta đó yêu nàng biết không?
Tình còn trong mộng mênh mông
Nhớ em ta nhớ nghe lòng quạnh hiu
Sương rơi ta ngắm mây chiều
Tình yêu ơi hởi ta nhiều tương tư
Ta thành thi sĩ làm thơ
Thơ bay tràn ngập bến bờ yêu thương
Ta đi trong cõi địa đường
Chợt nghe gió thoảng bên vườn hoa lan
Ta đi khắp nẽo trần gian
Để ta tìm kiếm cô nàng ta yêu !
Sáng mơ chiều mộng bóng kiều
Nhớ nhung ai đó người yêu của lòng
Hoa tình nở rộ bên sông
Nhớ ai ngơ ngẩn bên dòng sông Thương.......!

Sài Gòn 8/4/2014 Anh tặng Tuyết Nhung kỹ niệm nhé Nhớ đừng quên yêu anh nhá !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét