http://3.bp.blogspot.com/-lW_bGbkyH4s/TznrydIdV4I/AAAAAAAAMaI/rp7Yd3i_4WY/s1600/2323330vytll4z31j.gif

Chủ Nhật, 22 tháng 6, 2014

TÔI LÀ GỐC KHỈ AI ƠI

TÔI LÀ GỐC KHỈ AI ƠI (Đêm buồn nhớ Cha cùng Mẹ)


Tôi là gốc khỉ ai ơi
Nên tôi chỉ thích khỉ cười cho vui
Đời đau nên phải ngậm ngùi
Nên tôi có khỉ để chơi đỡ buồn
Khỉ ơi từ lúc ở truồng
Lên năm lên bảy Mẹ thương mình nè
Mẹ đi mua khỉ đem về
Tôi cùng chú khỉ làm hề giỡn chơi
Nhăn răng cùng khỉ tôi cười
Trời ơi vui quá trong thời bé con
Giờ đây Mẹ đã không còn
Nhớ thương Mẹ quá nên con khóc hoài
Tình yêu của Mẹ tròn đầy
Mẹ ơi Mẹ hởi ngồi đây nhớ người !
Con yêu Mẹ lắm Mẹ ơi
Mẹ đâu còn nữa trong đời với con
Buồn ơi ơi thật là buồn
Đêm đêm nhớ Mẹ tình tuôn lệ nhòa
Mẹ ơi giờ đã cách xa
Nhớ thương Cha Mẹ chan hòa lệ rơi
Con giờ ở lại trong đời
Nhớ thương Cha Mẹ ơn trời biển sâu
Bao giờ gặp Mẹ trên cao
Tây Phương Cực Lạc hết sầu Mẹ ơi
Nay con còn nhớ khỉ cười
Thuở còn bé nhỏ bên đời Mẹ Cha
Tháng ngày thắm thoát trôi qua
Cha ơi Mẹ hởi giờ xa dặm ngàn....!

Sài Gòn 21/6/2014


CHÀO THUA


Tôi giờ thôi nhé chào thua
Bởi vì tôi đó như cua gẩy càng
Tình yêu giờ đã dở dang
Sóng to gió lớn phủ phàng lá bay
Tình xưa không cánh mà bay
Biền đi đâu mất không ngày gặp nhau
Đời ta là một khối sầu
Tình ơi là một nỗi đau ngàn đời
Tình buồn như lá me rơi
Me ơi me hởi tình đời quá chua
Nên tôi giờ giống con cua
Cua tôi đau lắm vì chua tiếng đời
Viết thơ vui để người cười
Vậy mà có kẻ ghét tôi chửi hoài (họ ganh tỵ bên các blog)
Chửi hoài tôi lại sống dai
Ngàn năm tôi viết thơ hài chọc quê
Thơ tôi tôi viết đừng chê
Vậy mà càng đọc càng mê tới già
Tôi còn sống mãi nghe ta
Cám ơn ai đó ghét mà xỏ xiêng
Tôi khùng tôi viết thơ điên
Điên vì đời đó vô duyên quá trời
NHỮNG NGƯỜI THẤP TRÍ AI ƠI
THƯỜNG HAY GANH TỴ NHỮNG NGƯỜI HƠN TA !
NAM MÔ ĐÀ PHẬT DI A
ĐỘ CHO TẤT CẢ DI ĐÀ TÂY PHƯƠNG
NAM MÔ CHƯ PHẬT MƯỜI PHƯƠNG
ĐỘ CHO TẤT CẢ PHẬT ĐƯỜNG MAI SAU
Rán tu thì sẽ được vào
Tây Phương Cực Lạc đời sau thanh nhàn
Ngàn năm năm nơi cõi Phật Đàng
An vui hạnh phúc muôn ngàn năm sau
A Di Đà Phật lào lào
Long Hoa đại hội sẽ chầu Thánh Tiên
Thương đời tôi nói huyên thuyên
Mong cho tất cả về miền Tây Phương

Trện cao ơi cõi Phật đường
Luân hồi sanh tử không còn ai ơi
Đau thương vì bởi cuộc đời
Trăm năm ngắn lắm kiếp người lầm than !
Chiều nay ngồi ngắm mây ngàn
Ước mơ về cõi Phật Đàng mai sau.....(20 phút)

Sài Gòn 21/6/2014


BỨC TRANH TUYỆT VỜI NHẤT VÀ VĨ ĐẠI NHẤT CỦA TẠO HÓA (VƯỜN ĐÀO GIAI NHÂN)


Vườn đào em quá xinh tươi
Cho tôi say đắm mê người trong tranh
Bức tranh Tạo Hóa trời dành
Để cho tôi đó mộng lành tôi mơ
Trời ơi nhìn thấy ngẩn ngơ
Cho nên tôi đó ngồi mơ đến nàng
Mơ sao có cõi thiên đàng
Đôi gò bồng đảo của nàng đắm say
Người ơi tôi bỗng dại khờ
Bởi tôi say đắm trên gò thiên nhiên
Đêm nào đêm nấy triền miên
Tôi say đắm đuối trên miền cỏ hoa
Người đâu nhan sắc mặn mà
Để ta nằm ngũ ta mà tương tư
Nhớ em nhớ mãi vườn mơ
Yêu em nhiều lắm nàng thơ của lòng
Hôn em ngàn nụ hôn nồng
Trên gò bồng đảo bềnh bồng của em
Tình yêu ngây ngất trên tim
Cho anh về cõi thiên đường tình yêu !
Trời ơi nhan sắc diễm kiều
Của ai ai đó cho nhiều nhớ nhung
Ước gì ta ngũ chung mùng
Cho em ngàn nụ hôn nồng em ơi
Em là sắc nước hương trời
Chim sa cá lặn cho người tương tư......!

TRĂNG MƯỜI SÁU TRĂNG MƯỜI TÁM


Trăng rằm,mười sáu ai ơi
Còn trăng mười tám TRĂNG CƯỜI như hoa
Trăng yêu ơi đẹp nõn nà
Cho ai đứng ngắm cho ta si tình
Trăng vàng một đóa hoa xinh
Đời vui như pháo cho mình đắm say
Gió mùa xuân ấy bay bay
Tóc mây gió thổi cho ai đắm lòng
Cho ta mơ nụ hôn nồng
Cho em triệu đóa hoa hồng tình yêu
Chim sa cá lặn dáng kiều
Tóc tiên lỏa xỏa chín chiều mưa bay
Trăng ơi trăng hởi tình say
Trăng ngồi trăng đợi tình ngây ngất tình
Gió xuân về bến mông mênh
Hai gò bồng đảo bồng bềnh trong trăng
Trăng ơi ta đã yêu nàng
Trăng ơi trăng hởi trăng vàng của ta
Trăng tình ân ái kiêu xa
Như cơn gió thoảng ngàn xa dặm ngàn
Vườn xuân bát ngát thênh thang
Ta đi trong cõi địa đàng ta mơ
Trời ơi lòng mãi thẫn thờ
Bay theo với gió hồn thơ ngập trời
Người yêu ơi ! Người yêu ơi !
Yêu em ta muốn bên đời cùng ai
Ta yêu vì ánh trăng say
Là trăng mưới tám tròn đầy vườn yêu
Hởi ơi người ngọc diễm kiều
Ai kia có biết ta người tương tư..!


(lúc 24 tuổi mình viết cho nàng tiên Huỳnh huệ Vinh sắc đẹp rực rỡ làm đắm say lòng người
là học trò  học môn Pháp văn của mình
)


TRĂNG CỦA LÒNG TA TRĂNG CỦA THƠ


Ta còn yêu mãi bóng trăng thơ
Trăng của tình yêu trăng ngẩn ngơ
Trăng của ngàn năm luôn sáng mãi
Cho hồn thi sĩ mộng mơ mơ............
Trăng của hoàng hôn mây nước trôi
Ánh trăng lơ lửng ở trên trời
Ta nằm say ngủ bên trăng mộng
Trăng của muôn đời thương nhớ ơi !
Trăng ơi ta nhớ trăng mười tám
Thuở nụ tình yêu chớm nở hoa
Rồi một chiều xuân trong gió thoảng
Bên ai ngây ngất dưới trăng ngà !
Trăng của tình yêu trăng để yêu
Say đắm bên nhau một buổi chiều
Ta thả hồn về trên bến đợi
Hoàng hôn cô tịch gió hiu hiu..!
Ta còn yêu mãi dưới trăng mơ
Trăng tuổi vàng son trăng tiểu thơ
Trăng của một thời ta đắm đuối
Bên nhau ôm ấp dưới trăng mờ !
Trăng của mùa thu mưa lá bay
Của tình ân ái mộng mơ say
Ánh trăng lấp lánh bên vườn mộng
Hoa bướm say tình yêu ngất ngây !
Trăng của lòng ta trăng của ta
Của tình băng tuyết ngập hương hoa
Của ai lứa tuổi thiên thần đó
Cho hồn thi sĩ mộng kiêu xa..! (lúc 22 tuổi)



MÙA XUÂN ĐÂU CÒN NỮA


Mùa xuân mùa xuân 
Mùa xuân đâu còn nữa
Nhớ thương ơi lòng thấy lạnh lùng !
Mùa xuân mùa xuân
Mùa xuân đâu còn nữa
Nhớ thương ai nằm ngũ trong mùng !

Xuân ơi ta mãi yêu người
Ta yêu chúa xuân yêu cả bầu trời
Mùa xuân ơi ! mùa xuân ơi !
Ta yêu Việt Nam
Ta yêu tất cả mọi người trong cuộc đời...
Mùa xuân ơi ! Mùa xuân ơi !
Ta yêu từng khóm hoa mai nở trong lòng tôi
Ta yêu ánh chiêu dương rạng rỡ mặt trời
Ta yêu tất cả loài người
Đang sống trong một kiếp con người..!
Trong biển trời xanh mát 
Từ rừng sâu mênh mông bao la bát ngát
Cho đến những núi đồi 
Hoang vu thắm tươi 
Với những bông hồng rực rỡ rạng ngời
Ôi biển trời chơi vơi...
Hoa nở trong lòng tôi
Với muôn ngàn sắc thắm
Ôi mùa xuân của tôi
Ồ ! không đâu !
Chúa xuân là của muôn người
Tô điểm núi non đất trời xanh tươi
Với những loài hoa biết nói tuyệt vơi
Mùa xuân ơi ! Mùa xuân ơi !
Mùa xuân đâu còn nữa
Mùa xuân đã đi rồi
Cho tôi ngồi đó 
U buồn mình tôi...!
Tôi để hồn chơi vơi...
Nhìn ánh mặt trời
Trên những cánh đồng xinh tươi
Hay trong những vườn hoa muôn sắc
Trong những đêm 
Có ánh trăng xanh
Mĩm cười với tôi
Và với mọi người
Cùng chung trong một bầu trời
Đẹp lắm người ơi !
Ôi ! Mùa xuân sẽ còn mãi mãi trong lòng tôi
Ai ơi.........................................................!
Like

TA CHỢT BIẾN THÀNH PHO TƯỢNG ĐÁ RONG RÊU

June 21, 2014 at 5:25pm

Trăm năm hay ngàn năm
Đời vui như pháo nổ
Đời buồn tình loan lở
Để cho ta chìm trong đau khổ
Ta chợt biến thành
Sỏi đá đã ngàn năm...
Trăm năm hay nghìn năm
Ngày dài muôn thế kỷ
Đời vui như lủ khỉ
Trong rừng núi hoang vu
Rồi cuộc đời âm u
Ta buồn như lá úa
Ta khóc như mưa bay
Như mùa thu lá chết
Trường đời ta thấm mệt
Ngựa đã mõi chân rồi
Theo năm tháng buồn trôi...
Ta chợt biến thành pho tượng đá hay vôi !
Tình xa người ở lại !
Ta chợt biến thành 
Một khối đá câm câm...
Ta chợt biến thành
Pho tượng đá rong rêu.....!!!


XUÂN CỦA LÒNG TA XUÂN THẮM TƯƠI


Xuân của lòng ta xuân thắm tươi
Mùa xuân hoa nở nắng xuân cười
Vườn xuân hoa nở muôn màu sắc
Xuân của muôn đời mây nước trôi..!
Xuân của trời mây hay cỏ hoa
Ngàn hoa chen sắc lá chen hoa
Hoa xuân rực rỡ muôn màu sắc
Đẹp lắm ai ơi NGỰC NÕN NÀ...!
Loài hoa biết nói ở trần gian
Hoa của tình yêu cõi địa đàng
Hoa của muôn đời ai cũng đắm
Cũng mê vì bởi đóa hồng nhan !
Trời sanh ai đẹp cũng như hoa
Nhan sắc xinh tươi quá mặn mà
Là đấy loài hoa tình bất tử
Loài hoa rực rỡ dáng kiêu xa !
Trời ơi hoa đẹp để làm chi
Ta ngắm ngẩn ngơ chẳng biết gì
Hai đóa hoa tình em bốc lửa
Đêm về không ngũ bởi vì si !
Trời sanh ai đẹp để chi này
Cho cõi lòng ta phải ngất ngây
Ta đắm say rồi em có biết
Đêm nằm thao thức nhớ thương ai !
Ta đã yêu rồi xuân nữ ơi
Vườn xuân phới phới tóc mây trời
Gió tung tóc rối và tung áo
Lồ lộ vườn yêu giết mọi người...!
(Mời bạn qua Website : baolocmaurice.net  có hình người đẹp minh họa nhé)



TÌNH YÊU NHƯ TIA NẮNG MẶT TRỜI


Ta muốn biến thành những tia nắng ấm
Để mùa xuân muôn kiếp ngủ trên mây
Còn hôm nào trong cõi đắm tình say
Mà ta đã cùng ai yêu chất ngất...!
Ôi thiên thu tình yêu là bánh mật
Cõi trần gian đầy dẫy những hoa thơm
Cho thơ ta tràn ngập cả trong hồn
Như suối đổ mưa tuôn ngàn vạn dặm...
Lời yêu đó như mùa xuân thắm đậm
Như hoa xuân rực rỡ giữa vườn hoa
Để hồn thơ còn mãi mãi thiết tha
Trong cõi nhớ những đêm dài không ngủ
Bởi hồn ta là vườn hoa rạng rỡ
Như muôn trăng ngàn kiếp vẫn là trăng
Mà hồn ta là biển cả thênh thang
Bay đến cõi thiên đàng cao ngất ngưởng
Cõi tình yêu là trời mơ chiêm ngưởng
Mà thế nhân ai chẳng đắm không say ?
Bởi chữ tình là có nghĩa ngất ngây
Là chết cứng trong vòng tay ôm xiết..!
Ôi tình yêu muôn đời ta tha thiết
Cõi trần gian quyết liệt đắm cùng say
Ai không yêu trong cõi thế gian này
Là cõi chết một kiếp đời vô nghĩa !
Ta suy tư một góc trời thấm thía 
Được sanh ra là đó để yêu người
Để yêu thương và để sống trong đời
Rất ý nghĩa vì cuộc đời đáng sống..!

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét