Trăm năm hay mãi ngàn năm
Ta nằm ta ngủ âm thầm suy tư
Trăm năm đời quá ngẩn ngơ
Mẹ ru ta ngủ thẫn thờ vì ta
Thuở ta vừa mới sanh ra
Đã mang tiếng khóc oa oa chào đời !
Trăm năm trong một kiếp người
Mẹ ru ta ngũ không lời thở than
Mẹ ơi lời ngọc tiếng vàng
Mẹ ru như thể cung đàn ngân nga
Lời yêu ôi quá ngọc ngà
Còn vang vang đọng lòng ta thuở nào
Tình nào ôi quá thanh tao
Là tình của Mẹ hát rao một thời
Trăm năm tình ngắn Mẹ ơi
Mẹ đâu còn nữa trong đời cùng con !
Tóc mây một mái hao mòn
Lời yêu đã cạn, tình còn thiên thu.......
Trăm năm tình , một cơn mơ
Mẹ ra đi mãi con chờ trăm năm !
Trăm năm hay mãi ngàn năm
Để con mất Mẹ âm thầm khóc la
Trăm năm trong kiếp người ta
Cô đơn trong cõi chan hòa lệ rơi...
Mẹ hy sinh cả cuộc đời
Mẹ là ánh sáng một trời thương yêu
Đau thương giờ biết bao nhiêu
Nhớ thương Mẹ lắm những chiều bơ vơ
Mẹ ơi thương Mẹ thẫn thờ
Nữa đêm con ngủ nằm mơ thấy Người
Trăm năm trọn một cuộc đời
Ôm chăn nhớ Mẹ chơi vơi nỗi buồn
Lệ tình đẫm gối tuôn tuôn
Khóc thương Cha Mẹ đoạn trường xiết bao !
Đời là một giấc chiêm bao
Hẹn ngày tái ngộ cõi nào Tây Phương...
(Con kính dâng lên Mẹ là Bà Nguyễn Thị Tánh)NHỮNG HẠT MƯA LONG LANH
Những hạt mưa long lanh
Trên hàng cây lá xanh
Chiều mưa nào lạnh giá
Mưa rơi trong lòng anh !
Ngoài kia mưa rơi rơi
Mưa buồn lắm mưa ơi
Nhớ nhung trời kỹ niệm
Tình xưa đã xa rồi...!
Ôi thời gian qua mau
Em biết chăng ngàn sau
Tình xưa còn ở lại
Ray rức trong hồn đau !
Ta yêu nhau một thời
Rồi chia hai cuộc đời
Thôi hết rồi em nhỉ
Xót xa trong lòng tôi !
Chiều nay nhìn mưa rơi
Nhớ em một phương trời
Ngàn năm ta cách biệt
Thương nhớ nào cho nguôi !
Ta khóc thương đời hoa
nghe nhói đau lòng ta
Thôi tiếc chi thời qua
Cho đớn đau tình xa....!!!
MÂY BAY NGÀN NĂM
Mây cao mây cao
Mây còn bay mãi như muôn vì sao
Mây bay mây bay
Mây còn bay mãi không thương vì ai
Không nhớ không thương
Mây còn bay mãi bay muôn ngàn phương
Mây còn bay mãi
Không vấn không vương
Như khói như sương
Ta nhơ thương mây
Ngồi đó lặng thầm
Thôi tiếc chi ai
Tình đã phai rồi
Mây ơi mây ơi
Mây còn bay mãi ra muôn ngàn khơi
Bay quanh khắp nơi
Sao mây không nói
Sao mây không cười
Đau thương nhiều quá trong đời
Ta đã sanh ra
Trong một kiếp con người
Đau thương rã rời
Nên thả thơ đi tràn ngập trong đời
Như mưa lang thang
Cuối đất cùng trời
Đau thương phủ lấp kiếp người
Nổi trôi
Như gió như mưa
Như khói như sương
Trong kiếp vô thường
Ôi kiếp nhân sinh
Là kiếp đoạn trường
Ta khóc cho ta
Ta khóc cho người
Cùng sống chung trong một cuộc đời
Đau đớn người ơi !
Xót xa đời ơi...!..!..!.....(Sài gòn 24/2/2014)Cám ơn anh đến thăm mình ! Cảm tác hai bài thơ tặng anh Ngô Trọng
THƠ CỦA LÒNG TA
Ta rất mừng vui ngày tái ngộ
Để ta chiều ngắm áng mây trôi
Thả hồn lơ lững trong sương khói
Thơ mãi trôi đi vạn nẽo đời..!
Thơ ơi thơ thẩn cùng mây nước
Thơ của tình ta thơ với ta
Thơ của trời mây và với cả
Của hồn thi sĩ mộng kiêu xa !
Thơ của hoàng hôn trong gió êm
Của hàng tơ liểu khói sương đêm
Và trong ánh mắt tình ngơ ngẩn
Trong bóng chiều hôm ở trước thềm
Thơ của tình tôi như nước mây
Của vườn hoa thắm mộng mơ say
Và trăng và nước tình muôn thuở
Nên suối thơ tôi mãi ngập đầy..!
Thơ còn bay mãi muôn ngàn kiếp
Trong cõi hoang tàn của thế nhân
Ta nhớ người ơi ta mãi nhớ
Một thời son sắc tuổi đang xuân !
Thơ đã yêu rồi thơ đã yêu
Còn trong mộng mỵ biết bao chiều
Và trong ánh sáng không gian ảo
Thơ mãi còn yêu ngây ngất yêu..!
Tôi còn yêu mãi bóng trăng mơ
Trăng của hồn tôi trăng của thơ
Trăng của đêm trường tôi chẳng ngủ
Giăng tơ hoàng ngọc đẹp như mơ...!
Trăng của hoàng hôn mây nước trôi
Ánh trăng lấp lánh ở bên đồi
Tôi nằm say ngũ trong sương lạnh
Trong cả hồn tôi xuân thắm tươi..!
ĐỜI LÀ THẾ ĐẤY
Đời là thế đau thương và nước mắt
Tình là vui muôn kiếp cũng là vui
Trong đau thương cùng với cả ngậm ngùi
Ta chợt khóc trong niềm đau chất ngất
Tình là đấy thiên đàng hay địa ngục
Là đau thương hay hạnh phúc của trần gian
Trong đau thương và đau khổ ngập tràn
Là nước mắt chứa chan niềm tuyệt vọng...
Đời là gì niềm vui hay ảo mộng
Là thương đau gậm nhấm cả đời ta
Tình là gì là quỷ hay là ma
Là hạnh phúc đau thương cùng nghiệt ngã
Cõi trần gian cõi thiên đường cảnh giả
Đau thương ơi phủ lấp cả lòng ta
Bởi chữ tình làm ai đó xót xa
Khắp bốn biển đại dương đầy nước mắt !
Tình đổi thay luôn làm ta chóng mặt
Thay tinh yêu như thay áo người ơi
Bởi chữ tình nằm trong chữ ly bôi
Nên sớm muộn cũng có ngày ly biệt
Tình là thế là thanh gươm chém giết
Cho những người ở lại khóc thương ai
Chữ tình yêu là chữ của phôi phai
Yêu một thuở rồi đường ai nấy bước !
ƯỚC MƠ TRONG ĐỜI
Ước mơ tình bạn như hoa
Bạn bè khắp chốn tình xa lại gần
Mong đời là cõi Thiên Đàng
Sống vui hạnh phúc trần gian cõi này
Đời đời ta chẳng đổi thay
Thủy chung bạn nhé mong ngày gặp nhau
Dù đời là cõi thương đau
Nâng ly bạn nhé cho sầu tiêu tan
Đời vui ta có bạn vàng
Rất là ý nghĩa trần gian kiếp người
Để rồi tất cả pha phôi
Chỉ là một thuở trong đời ta vui
Sướng vui cùng với ngậm ngùi
Đắng cay mặn lạt ngọt bùi sẽ chia
Trăm năm ai cũng đi về
Thế nhân nước mắt đầm đìa lệ rơi
Thời gian thắm thoát ai ơi
Sanh ra để khổ với đời thương đau
Thời gian thắm thoát qua mau
Cho ta mang một khối sầu thiên thu...
(Thân tặng bạn nguyensongsy kỹ niệm ngày mình biết nhau)