Trăng còn đó trăng mơ tình lớ lửng
Trăng còn đây chưa vở mảnh tình tan
Giữa vườn hoa ta ngồi ngắm trăng vàng
Gom gió núi mây ngàn về bất tận
Hồn ta đó ngao du trời phiêu lãng
Thả thơ bay về vạn cõi trời mây
Tình yêu ơi muôn kiếp mãi còn say
Ta ngây ngất bên ai người yêu dấu
Tình yêu đó muôn đời ai hiểu thấu
Để hồn thơ muôn kiếp mãi đi hoang
Người biết chăng ta một trái tim vàng
Nên ta cứ mơ màng về bến mộng
Tình là thế cõi thiên đàng sự sống
Là vườn hoa thơm ngát cõi trần gian
Là thiên thu là đấy cõi thiên đàng
Cho tất cả mê man tìm khoái lạc
Lời yêu thương ru hồn ta ngọt mật
Mật tình yêu tràn ngập ở trên môi
Để ta yêu say đắm ở trong đời
Hồn bay bổng chơi vơi triều cảm giác
Rồi cứ thế mỗi chiều về man mác
Bay theo mây về tận cõi trời cao
Linh hồn ta như thể vạn vì sao
Ta bất tỉnh bên nhau vườn ân ái
Tình là thế như vườn hoa sinh thái
Ru hồn ta bến mộng của tình yêu
Người biết chăng trong mây gió buổi chiều
Ta chất ngất trong vườn yêu hoa nở
Tình là thế muôn nghìn đời vạn thuở
Là muôn trăng tình không vỡ không tan
Ta ôm nhau say đắm dưới trăng vàng
Quên tất cả thời gian cùng vạn vật
Tình là thế cõi thiên đàng bánh mật
Ai không mê mật ngọt của trần gian
Ai yêu rồi cũng đắm đuối thở than
Trăng còn đó ru ta về cõi mộng...!
Bài thơ nầy mình viết theo trường phái Tượng Trưng (Symbolism) Lãng Mạn (Romanticism)
Siêu Thực (Supernaturalism) và Siêu Hình học
(Métaphysics)
THƠ ĐƯỜNG CỦA BẢO LỘC MAURICE CUNG TRẦM VŨ LANG
BÀI 1
TÌNH YÊU LÀ CÓ NGHĨA GÌ KHÔNG HỞ EM
TÌNH YÊU LÀ CÓ NGHĨA GÌ KHÔNG ?
CÓ NGHĨA AI ƠI RẤT MẶN NỒNG !
NHỚ NHỚ THƯƠNG THƯƠNG RỒI MỘNG TƯỞNG
BUỒN BUỒN KHỔ KHỔ BỞI CHỜ MONG
TƯƠNG TƯ NGÀY THÁNG ÔM SẦU MỘNG
TIẾC NHỚ THỜI XANH THẤY NÃO LÒNG
ĐAU LẮM LÒNG TA NGƯỜI MỘT CỎI
NHỚ EM NHIỀU LẮM BIẾT HAY KHÔNG ?
BÀI 2
NHỚ VỀ ĐÀ LẠT
ĐÀ LẠT CHIỀU XUÂN NHỚ MỘT NGƯỜI
NHỚ NÀNG TIÊN NỮ CỎI XA XÔI
NĂM NĂM THƯƠNG NHỚ VỀ QUÊ ẤY
THÁNG THÁNG TƯƠNG TƯ TẬN XỨ NGƯỜI
BẾN CŨ RỪNG THÔNG TRỜI VẮNG VẺ
ĐƯỜNG XƯA SƯƠNG KHÓI CẢNH CHƠI VƠI....
HỞI ƠI ! MÂY NƯỚC XA NGÀN DẶM
AI BIẾT NƠI ĐÂY NHỚ MỘT NGƯỜI.......!
BÀI 3
BÓNG HOÀNG HÔN
TRỜI CHIỀU BÃNG LÃNG GIÓ XUÂN SANG
MÂY NƯỚC ÊM ÊM ÁNH SẮC VÀNG
NHỚ ĐẾN AI KIA MIỀN XỨ LẠNH
THƯƠNG VỀ EM ĐÓ CỎI THIÊN ĐÀNG
HOÀNG HÔN LẠNH LẼO BÊN HÀNG DẬU
SƯƠNG KHÓI PHAI MỜ CẢNH THẾ GIAN
TRỜI MÂY XANH XÁM CHIM NGÀN CÁNH
BAY TẬN KHÔNG GIAN CỎI NGÚT NGÀN...!
BÀI 4
TRỜI XUÂN
TRỜI XUÂN MAN MÁC GIÓ HIU HIU
NHỚ LẮM EM ƠI MỖI BUỔI CHIỀU
NHỚ CỎI THIÊN ĐÀNG NƠI XỨ LẠNH
NHỚ MIỀN ĐÀ LẠT BẾN MƠ YÊU......
DỪNG CHÂN THƠ THẪN TRỜI MÂY NƯỚC
TẠM BƯỚC GIANG HỒ CHỐN TỊCH LIÊU !
NGHE THOÁNG ĐÂU ĐÂY NGÀN TIẾNG GỌI
DƯỜNG NHƯ TIẾNG ẤY CỦA EM YÊU........?
TRĂNG KHUYA LẠNH LẼO
TRĂNG KHUYA LẠNH LẼO THẬT BUỒN TEO
CẢNH VẮNG ĐÊM TRƯỜNG GIÓ HẮC HIU
GIÓ THỔI NGÀN NĂM TRỜI LẠNH LẼO
MƯA TRÔI MUÔN THUỞ ĐẤT TIÊU ĐIỀU
NỔI BUỒN VẠN KIẾP VÌ NHUNG NHỚ
CẢNH CŨ NGÀN NĂM BỞI QUẠNH HIU !
EM HỞI NƠI MIỀN XA XỨ LẠNH
CHO ANH GỞI GIÓ MỘT ĐÔI ĐIỀU....!
NHỮNG BÀI THƠ ĐƯỜNG BẤT HỦ ĐẦY MÀU SẮC TÂM LÝ XÃ HỘI CỦA CUỘC ĐỜI
CÒN YÊU HAY HẾT YÊU
Còn yêu còn mãi làm thơ
hết thơ thì cũng hết mơ ái tình
rồi thì cũng hết nợ tình
không yêu, tình chết, thơ tình chết theo !
THƠ ĐƯỜNG LUẬT THẤT NGÔN BÁT CÚ (RẤT KHÓ LÀM)
ĐÓN GIÓ ĐÔNG VỀ (TK1)
Gió hiu hiu hắc gió đông về
chợt thấy lòng mình quá ủ ê
sương trắng chiều hoang mây lững thững
đêm tàn mưa lạnh gió lê thê
gió lơ thơ gió rung cành lá
hoa lạnh lùng hoa mộng ước thề
mây tím đông về trong giá lạnh
trời buồn thăm thẳm lạnh hồn quê ! (2 PHÚT)
HOA LÁ TÀN PHAI (TK2)
xuân tàn nhan sắc cũng phôi pha
sắc đẹp trời cho hết mặn mà
một thuở vàng son em đã có
ngàn năm đau khổ lệ còn sa......
trời ơi ! lòng thấy thương ai đó
ồ nắng ! vàng mơ ngập bóng tà
thề sự thăng trầm ai biết được
đau buồn muôn kiếp mãi trong ta !
(bài thơ trên xuất khẩu thành thơ chỉ hai phút)
SÀI GÒN 29/12/2011
MỘT KIẾP SẦU THƯƠNG (TK3)
Đau buồn muôn kiếp ngập lòng ta
Lệ thảm sầu thương ta với ta
thế sự thăng trầm mưa gió bảo
lòng người bạc ác khói sương sa
biển trời non nước hồn thu thảo
sông núi trời nam đậm nét hoa !
ơi hởi lòng người sâu tợ biển
đau thương còn đó mãi không nhòa !
(bài nầy xuất khẩu thành thơ 5 phút )
SÀI GÒN 29/12/2011
TA VỚI TA BUỒN (TK4)
Đông đã về rồi ta với ta
gió mùa thu trước đã phôi pha
lá hoa sông núi hồn thu thảo
mây nước trời xanh bóng xế tà
còn nắng còn mưa giông gió bảo
còn tình còn nghĩa khói sương sa
chợt ánh xuân hồng loe lói nắng
nghe mùa xuân đến ngập hồn hoa....
(bài nầy chỉ 3 phút)
SÀI GÒN 29/12/2011
GÍÓ ƠI (TK5)
Gió ơi ! chớ để cánh hoa tàn
cho héo hồn thơ lệ chứa chan
một thuở vàng son hoa tuổi dại
ngàn đời son sắc bóng mơ hoang
lá hoa xanh mướt hồn yêu dấu
một thuở hoang tàn vạn kiếp mang !
ơi hởi ! đời người sao ngắn ngủi
xót thương ai đó lệ tuôn tràn......!
(bài này 5 phút )
SÀI GÒN 29/12/2011
SANH RA TRONG MỘT CỎI ĐỜI (TK6)
Sanh ra trong một cỏi đời đau
thế sự trần gian một kiếp sầu
một kiếp bi thương đời lận đận
ngàn đời đau khổ lệ thương đau
yêu nhau chi mấy rồi đau khổ
yêu để bao lần lại khổ đau....!
để khóc để thương và để hận
chữ tình cay đắng biết là bao !
(bài nầy chỉ trong 2 phút)